MỸ NHÂN DIỆN - 3

Cập nhật lúc: 2024-12-24 11:13:21
Lượt xem: 2,654

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ Phượng Uyển giường, cả run rẩy, tay nắm chặt chiếc roi dùng để đ.á.n.h .  

 

Ta , nàng đang ghen tỵ, ghen tỵ đến phát điên. 

 

, Từ Phượng Uyển , rõ ràng là ngươi hết đến khác tự tay trao cơ hội cho , thể trách ?  

 

Dĩ nhiên, hề cho nàng việc Thái tử nhận vết sẹo mặt .  

 

Dẫu , những chuyện nhỏ nhặt như thế, Thái tử thể để tâm?  

 

06

 

Từ Phượng Uyển sẽ để chết, nhưng nàng cũng bao giờ để sống quá thoải mái.  

 

Môi trường ẩm thấp phù hợp để dưỡng thương, ngay cả t.h.u.ố.c chữa bệnh hàng ngày cũng lạnh buốt đến tận xương.  

 

Cũng may, nàng tháo hết dây trói . Có lẽ nàng nghĩ, một kẻ tàn phế thì chẳng thể nên trò trống gì.  

 

Đêm xuống, lạnh len lỏi, mở khẽ một khe cửa sổ, ánh trăng trong trẻo chiếu rọi .  

 

Bóng đen lướt qua, lặng lẽ cửa sổ.  

 

Ta cảm thấy buồn , lên tiếng:  

"Nhà họ Từ dễ dàng cho ngươi như chốn ?"  

 

Bóng đen đẩy cửa sổ mở rộng, chắn hết phần lớn ánh trăng. Dù rõ khuôn mặt, vẫn chính là tên trộm mà gặp nửa năm .  

 

"Ở đây chẳng gì để ngươi trộm ." Giọng khàn khàn, như chiếc chuông gãy, vì thiếu nước.  

 

Hắn vẫn gì, chỉ trèo , đặt một túi kẹo đường lên đầu giường .  

 

Lúc , mới rõ. Dưới cằm là lớp râu ria lởm chởm, đôi mắt đầy tơ m.á.u đỏ, cả toát lên một thở lạnh lẽo.  

 

Ta định mở miệng , dùng ngón tay ấn mạnh lên vết thương của , đau đến nỗi suýt chút nữa kêu thành tiếng. dừng , nhanh chóng tháo bộ lớp băng bó cũ , lấy t.h.u.ố.c mỡ mang theo băng bó một cách thành thạo.  

 

Làm xong thứ, đầu thêm một , đó trèo qua cửa sổ, biến mất màn đêm.  

 

Ta lấy một viên kẹo từ trong túi, cho miệng, cảm nhận nó từ từ tan chảy đầu lưỡi, vị ngọt lan tỏa khắp khoang miệng.  

 

Thật ngọt ngào.  

 

Thật kỳ lạ, ăn một viên kẹo thấy ngọt như ?  

 

Nhờ tên trộm đó, đầu giường của thỉnh thoảng xuất hiện những món ngon như bánh đào hoa từ Đông Thành, xôi mềm từ Tây Thị, giò hầm của Tụ Hương Các, cả trang sức và phấn son mới từ Mai Kiều Các.  

 

Trong đó, thích nhất là cây trâm gỗ đàn hương.  

 

Dù chỉ là một cây trâm đơn giản, nhưng đó khắc một đóa mai nhỏ xinh.  

 

Ta luôn yêu thích mai hoa.  

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

07

 

"Thương gân động cốt, trăm ngày mới lành," nhưng Từ Phượng Uyển sẽ bao giờ để nghỉ ngơi đủ trăm ngày .  

 

Bởi vì nàng khỏi hẳn thương tích, và nàng tham gia các sự kiện lớn ở kinh thành như thi thơ, hội ngắm hoa, giải đấu mã cầu, thi ném hồ...  

 

Nàng gặp "Thái tử ca ca" của .  

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-dien/3.html.]

Từ sự việc tại trường săn, nhà họ Từ phong là công thần vì cứu giá, còn Từ Phượng Uyển thì phong Lê Dương huyện chủ.

 

Thái tử hề dối, vết thương của quả thực nghiêm trọng. Hắn thậm chí còn đủ sức khỏe đến nhà họ Từ vài để thăm Từ Phượng Uyển.  

 

Khi gặp Từ Phượng Uyển, nàng trông rực rỡ như đóa hoa đào, ánh mắt long lanh đầy sinh khí.  

 

Ta thể thừa nhận, gương mặt thực sự .  

 

Không đúng, là ‘gương mặt của chúng .  

 

*

 

Dĩ nhiên, vị Hoài Hóa tướng quân ban hôn cũng từng đến. Hắn vội vã trở về từ biên cương ngay trong những ngày đầu Từ Phượng Uyển thương, nhưng may, nàng thẳng thừng đuổi . Nghe , mượn rượu giải sầu suốt nhiều ngày.  

 

Tội nghiệp cho vị tiểu tướng quân , rằng tham vọng của Từ Phượng Uyển lớn đến nhường nào.  

 

*

 

Khi Từ Phượng Uyển xuất hiện tại Thượng Nghiên Cư, ánh mắt đều dõi theo nàng, ngỡ ngàng vẻ của nàng.  

 

Ở tuổi mười sáu, nàng rực rỡ như đóa hoa nở rộ, chỉ cần một động tác khẽ khàng cũng đủ khiến rời mắt.  

 

Thái tử đến, nhưng Khánh Vương bước gần.  

 

Hắn đưa cho Từ Phượng Uyển một bông hoa đang nở rộ, với âm lượng đủ , :  

 

"Thứ mà nàng thích là Thái tử, mà là vị trí Thái tử phi, là ngôi vị Hoàng hậu. Và chỉ mới thể cho nàng điều đó."  

 

Từ Phượng Uyển khựng , mãi đến khi Khánh Vương rời , nàng mới run rẩy gắn bông lan quân tử nhận lên tóc .  

 

*

 

Ta lặng lẽ quan sát nàng, nàng bước con đường mà nàng hằng mơ ước.  

 

Lời của Khánh Vương như một lời nguyền rủa. Chưa đầy ba ngày , Thái tử thất sủng, cả triều đình đồng loạt dâng tấu xin phế bỏ Thái tử.  

 

Trong khuê phòng, Từ Phượng Uyển qua , vẻ phấn khích, như lo lắng.  

 

Bảy ngày , nàng cuối cùng nhận lời mời của Khánh Vương.  

 

Giờ đây, vị hoàng tử tên Triệu Nguyên trở thành Thái tử đương triều.  

 

Từ Phượng Uyển biến thành cô gái vui vẻ, vô tư, chút muộn phiền.  

 

Triệu Nguyên yêu nàng vì tài năng mà vì vẻ mỹ miều tựa ngọc của nàng. Sự yêu thích khiến nàng cảm thấy vô cùng an tâm.  

 

Không chỉ nàng, cả nhà họ Từ cũng về phía .  

 

Thế nhưng, nàng vui vẻ đến mức quên mất hôn sự sắp đến gần.  

 

08

 

Lại một mùa xuân hoa nở rực rỡ, nhưng Từ Phượng Uyển thì bất an yên.  

 

Những cành hải đường oằn vì sức nặng, ong mật giấu nhẹm quả ngọt của mùa thu sâu trong nhụy hoa.  

 

Không chỉ rằng tháng Từ Phượng Uyển kinh nguyệt, mà cả đại phu nhân và Triệu Nguyên đều rõ chuyện . Chỉ riêng lão gia nhà họ Từ là vẫn ngây thơ tin rằng con gái vẫn là một tiểu thư khuê các hề vương chút bụi trần.  

 

Từ Phượng Uyển hẹn gặp Triệu Nguyên, nước mắt đẫm lệ, kể hết chuyện.  

 

Loading...