Tần Noãn chuyện nữa.
Cô trầm mặc một lát, đó : "Cố Trí Dương mẫu thích. Giống như , và Cố Ngôn Thanh cùng một mẫu hình. Mà thích chính là mẫu hình Cố Ngôn Thanh ."
Nhắc đến , khoé mắt của Tần Noãn lập tức ánh lên ý .
"Cậu thích dáng vẻ trai của ?" Tiểu Linh Đang hỏi.
Tần Noãn nghiêm túc suy nghĩ một lát, "Mình cảm thấy hai chúng là trai tài gái sắc, trời sinh một đôi!"
"..." Tiểu Linh Đang bật thành tiếng, "Da mặt của còn thể dày hơn hả?"
Tần Noãn thở dài, dựa lên vai Tiểu Linh Đang, "Cố Ngôn Thanh , giống như mặt trời mùa đông , ấm áp mà nóng rực, khiến cho ỷ , cũng cảm giác an . Mình rõ là vì , nhưng nó kỳ diệu. Tiểu Linh Đang, ? Đã lâu từng vui vẻ như ..."
Tiểu Linh Đang hốt hoảng.
Cô nhớ hồi còn bé ông dẫn đến Tần gia, thấy trong góc hẻo lánh một bé gái co quắp , nửa chữ, hệt như chim sợ cành cong .
Lúc , ông cụ Tần với cô, "Tiểu Linh Đang, đây là cháu gái của ông. Con bé từ nước ngoài trở về nên sợ lạ. Cháu thể thử kết bạn với con bé ?"
Tiểu Linh Đang hít một thật sâu, đó vỗ vỗ bả vai của Tần Noãn, "Nói chừng, Cố Ngôn Thanh chính là hạnh phúc mà trời cao phái xuống bên đấy."
...
Ông nội Cố thói quen ngủ trưa, khi kéo Cố Ngôn Thanh chơi xong một ván cờ liền trở về nghỉ ngơi.
Cố Trí Dương thế chỗ của ông nội Cố, tiếp tục đánh cờ với Cố Ngôn Thanh.
Sau khi thua liền ba ván, ném quân cờ trong tay , "Hôm nay cũng quá ác , một chỗ hở cũng để cho em. Trước đánh cờ vẫn nhường em mà?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/muon-dua-vao-em/chuong-78.html.]
"Lần nhường." Ngữ khí của Cố Ngôn Thanh nhàn nhạt, vân vê quân cờ trong tay đặt xuống bàn cờ.
Cố Trí Dương khựng chỉ trong chốc lát, gì nữa.
Cố Ngôn Thanh thời gian, dậy ngoài. Cố Trí Dương theo sát đằng , tới giữa sân, gọi: "Anh họ!"
Cố Ngôn Thanh dừng chân, .
Cố Trí Dương , tới mặt , "Thì mà Tần Noãn vẫn luôn theo đuổi là , tuy ngoài ý , nhưng phảng phất thuận tình hợp lý. Hai tập đoàn Viễn Thương và Đằng Thuỵ kết thành thông gia cường mạnh, nhất định là bác trai bác gái vui mừng."
"Không liên quan đến chuyện thông gia ." Cố Ngôn Thanh dừng hai giây, đó mở miệng, "Cô quan hệ của với tập đoàn Đằng Thuỵ."
Cố Trí Dương mím môi, do dự một lát, ngẩng đầu đàn ông mặt, "Em thích cô ."
Cố Ngôn Thanh mỉm , nhướn mày hỏi : "Vậy thì ?"
Trong mắt Cố Trí Dương ẩn lên vài tơ máu, trầm ngâm nửa ngày, hỏi: "Nếu em cầu xin thì ? Anh thể từ bỏ cô ?"
Cố Ngôn Thanh im lặng giây lát, vỗ vỗ vai của , "Dương Dương, đây là sự lựa chọn của Tần Noãn, hề tranh với ."
Trong lòng Cố Trí Dương như kim đ.â.m một cái, nhưng liền cảm thấy nhẹ nhõm. Cậu thở , tự giễu , "Em vẫn luôn cho rằng Cố đại thiên tài trời sinh tính tình lạnh nhạt, sẽ động tâm với bất kỳ con gái nào, dường như Khoa học máy tính mới là tình yêu đích thực của . bây giờ, vì tình cảm mà đến tình em một chút cũng nể tình, em còn —"
"Cảm thấy lạ lẫm." Cố Trí Dương cọ xát chóp mũi, giấu hổ.
Cố Ngôn Thanh dừng chân qua , hề mở miệng.
"Anh họ, từ khi em còn nhỏ, bên cạnh luôn khen . Nào là học trường tiểu học trọng điểm, trung học trọng điểm, đại học trọng điểm, giấy khen và cúp thưởng của nhiều vô . Cho dù hào quang mà tập đoàn Đằng Thuỵ cho , cũng là thiên chi kiêu tử [3] , là con nhà trong miệng ."
" em hâm mộ , ngoại trừ học tập là bằng , còn em đều từng thua kém chút nào. Khả năng giao tiếp của cho nên thích chuyện, những thứ là điểm mạnh của em. Trong ngành giải trí, em thể trở thành phong sinh thuỷ khởi [4], nhưng nếu là thì chắc."