Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

[MÙA HÈ 1984] ÔN TÌNH - CHƯƠNG 10

Cập nhật lúc: 2025-06-07 06:46:03
Lượt xem: 966

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

...

Tương Nam, Đại học Quốc phòng.

Ánh nắng ban mai rải trên những dãy nhà học trang nghiêm, sân trường tràn ngập bầu không khí nghiêm túc mà đầy sức sống.

Hôm nay là ngày tân sinh viên nhập học, khắp nơi trong trường đều treo những băng rôn sặc sỡ.

Giữa quảng trường đón tiếp, nơi làm thủ tục nhập học cho tân sinh viên.

Ôn Tình kéo hành lý, đi qua giữa những bóng dáng màu xanh quân đội, cuối cùng cũng nhìn thấy băng rôn của chuyên ngành "Hệ thống vũ khí và Công trình đạn dược".

Trong lòng cô vui mừng, bước nhanh tới đó.

Các anh chị khóa trên phụ trách đón tiếp có dáng người thẳng tắp, quân hàm một vạch hai sao trên bộ quân phục màu xanh đậm lấp lánh dưới ánh mặt trời.

Ôn Tình hít sâu một hơi, đi đến trước mặt chị khóa trên đang đón tiếp, tự giới thiệu.

"Chào chị Trung úy khóa trên, em là Ôn Tình, tân sinh viên chuyên ngành Hệ thống vũ khí và Công trình đạn dược ạ."

Nhìn thấy Ôn Tình, chị khóa trên sáng mắt lên, mỉm cười nắm lấy hai tay cô.

"Em Ôn, chào mừng em đến với Đại học Quốc phòng! Chị là Trương Duyệt, học khóa trên năm ba của em, sau này có vấn đề gì cứ liên lạc với chị nhé."

Giọng chị thân thiết mà không mất đi vẻ trang trọng, khiến người ta cảm thấy ấm áp ngay lập tức.

Đăng ký, điểm danh, làm thủ tục nội trú...

Xong xuôi những việc này, thời gian đã đến buổi chiều.

Ký túc xá tổng cộng bốn người, ngoài Ôn Tình và một cô gái khác, còn hai bạn sinh viên mới chưa tới.

Cô gái giường đối diện tết tóc hai bím, mặt búp bê, trông cực kỳ hướng nội và không quen, mấy lần đều bồn chồn bất an muốn đi ra khỏi ký túc xá, nhưng đến cửa lại tiu nghỉu quay về.

Đi đi lại lại mấy vòng, cuối cùng vẫn cúi đầu gục xuống mặt bàn.

Dọn dẹp nội vụ xong, Ôn Tình ngồi xuống ghế, lấy từ trong túi ra một hộp kẹo sữa Đại Bạch Thỏ.

Đây là thứ cô đặc biệt đến hợp tác xã mua trước khi rời Bắc Kinh.

Trước kia, đến một môi trường xa lạ, cô cần người khác giúp mình thích nghi.

Bây giờ, cô không chỉ có thể một mình đối mặt, mà còn có thể giúp đỡ người khác.

Ôn Tình nở một nụ cười, lấy ra hai viên kẹo, xòe ra trước mặt cô gái giường đối diện.

"Chào bạn, mình là Ôn Tình."

Chương 10

"Tớ... Tớ tên là Ngưu Thanh Muội."

Cô gái rõ ràng sững sờ, lúc nói chuyện lắp ba lắp bắp.

Nhìn thấy kẹo trước mắt, trên gương mặt búp bê mộc mạc tròn trịa của cô nhanh chóng ửng hồng, cô bé xua tay, dường như muốn từ chối, nhưng vì căng thẳng nên đến lời từ chối cũng không nói ra được.

Ôn Tình nhẹ nhàng nắm lấy tay cô bé, đặt hai viên kẹo vào lòng bàn tay bạn ấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mua-he-1984-on-tinh/chuong-10.html.]

"Thanh Muội, mình muốn đến Cửa hàng Hữu nghị mua cái phích nước nóng, cậu đi cùng mình được không? Mình mới đến đây, một mình hơi không quen."

"Đư-đương nhiên là được."

Ngưu Thanh Muội bật dậy, nhưng lại cảm thấy mình hơi lỗ mãng, lùi về sau một bước nhỏ.

"Vậy chúng mình đi thôi."

Trên mặt Ôn Tình luôn nở nụ cười nhẹ, cô chủ động kéo tay Ngưu Thanh Muội, và cô bạn cũng không buông ra.

Hai người vừa hỏi đường vừa tìm Cửa hàng Hữu nghị.

Đi lòng vòng một hồi, cũng dần dần quen thân hơn.

"Tình Tình, tóc cậu ngắn thật đấy, tớ, tớ không nỡ cắt."

Giọng cô bé không lớn, nhưng cũng không còn né tránh ánh mắt của Ôn Tình nữa.

Ôn Tình nghe vậy, đưa tay lên đầu mình vuốt vuốt vài cái, những sợi tóc mềm mại nhanh chóng trở lại như cũ.

Cô cười nói: "Mùa hè nóng quá, tớ cắt đại thôi."

Trong mắt Ngưu Thanh Muội lộ ra vẻ ngưỡng mộ.

Cô bé cụp mắt xuống, giọng điệu buồn bã: "Mẹ tớ... mẹ tớ nói, thân thể tóc tai là của cha mẹ cho, không cho tớ cắt."

Nghe vậy, Ôn Tình nhíu mày.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Theo cô biết, trong trường có quy định về nội vụ, nữ sinh thường để tóc ngắn ngang tai, buộc đuôi ngựa cũng được, nhưng không được ảnh hưởng đến việc đội mũ.

Kiểu tóc b.í.m vừa dày vừa dài như của Ngưu Thanh Muội, e là không được.

Cô vừa định nói, thì nghe Ngưu Thanh Muội lại nói: "Tớ cũng thật vô dụng, tớ đã trốn nhà đi học rồi, mà vẫn sợ lời mẹ, không dám cắt tóc."

"Cậu cũng trốn nhà đi à?"

"Cũng...?"

Ngưu Thanh Muội kịp phản ứng, không thể tin nổi mà mở to mắt.

"Cậu cũng thế?" Âm lượng của cô bé bất giác cao lên, nhưng lại nhanh chóng hạ thấp giọng.

"Cậu cũng có một người cha dượng muốn bán cậu đi à? Bọn họ sẽ không đến bắt cậu nữa chứ?"

Nghe lời Ngưu Thanh Muội nói, tim Ôn Tình nhảy thót một cái, bàn tay đang nắm tay bạn ấy bất giác siết chặt lại.

Cô cười lắc đầu, dùng giọng điệu an ủi mở lời.

"Sẽ không đâu, không ai có thể đến bắt chúng ta đi được, cậu xem lính gác ở cổng kìa, bọn họ không vào được đâu."

Nghe vậy, Ngưu Thanh Muội thở phào nhẹ nhõm.

"Vậy thì tốt rồi, nếu thật sự bị bắt về, công thầy Ngưu Bằng dạy tớ coi như bỏ đi rồi."

 

Loading...