Một Viên Kẹo Thuộc Về Vận Rủi - Chương 11 - hoàn
Cập nhật lúc: 2025-12-08 17:32:37
Lượt xem: 429
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-12-08 17:32:37
Lượt xem: 429
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Nàng còn dám ngẩng đầu hét mặt : "Tề Ách, ngài đúng là bại hoại!"
Cả hoàng cung, dường như bởi nàng mà bừng sáng.
Lý Đức Toàn rằng đổi.
Không bắt đầu từ khi nào, nụ nơi khóe môi dần lan đến đáy mắt.
Ta cũng cảm thấy bản đổi .
Ta bắt đầu tham lam, bắt đầu tìm phương t.h.u.ố.c trị khỏi bệnh tim.
Ta dần mất kiên nhẫn, còn vướng bận mấy chuyện dơ bẩn nữa.
Chỉ mong sớm xử lý xong hết thảy, để đến lúc Thẩm Lan hỏi:
"Liệu thể chỉ để một phi t.ử ?"
Ta thể để nàng tiếng đáp "".
khi chuyện gần như sắp tất.
Khi mẫu hậu cất lời, bảo rằng là tai họa, là lời nguyền rủa.
Trái tim , vốn rách nát, vẫn co rút một nữa.
May mà còn Thẩm Lan.
May mắn , còn nàng.
Nàng ôm lấy , còn dữ dội hơn cả .
Lặp lặp bên tai : "Tề Ách, đừng tin! Thiếp thấy là nhất, nhất đời. Thiếp với cha , sẽ cho thật nhiều thật nhiều bánh ngọt."
Thật thích ăn bánh ngọt.
Có lẽ là vì thuở quá đỗi đắng cay, đến nỗi thứ ngọt miệng cũng hóa thành đắng.
nay thì khác .
Thuốc Thẩm Lan đút cho , rõ ràng là dùng d.ư.ợ.c liệu đắng nhất, mà uống thấy ngọt.
"Ngọt ?" Nàng nhíu mày, vẻ tin, chén t.h.u.ố.c cạn.
Ta khẽ gật đầu: "Ngọt lắm."
Nàng nửa tin nửa ngờ, ghé sát miệng bát, nhấp một ngụm.
Mới một ngụm thôi, đắng đến nỗi nàng nhăn mày, giơ tay chỉ mắng:
"Tề Ách, gạt !"
Đám cung nhân sớm quen với cảnh , kẻ thì vẫn việc của , kẻ thì cúi đầu giả vờ thấy.
Ta dáng vẻ nổi giận của nàng, nhịn mà bật .
Cười đến mức còn chút hình tượng nào.
Ngay cả nàng cũng sững sờ.
Một lát , ngửa đầu uống cạn phần t.h.u.ố.c còn trong bát.
"Ta từng lừa nàng."
Thật sự là ngọt.
Chứng bệnh trong tim , cũng nhờ đó mà dần dần thuyên giảm.
Thẩm Lan cũng trưởng thành .
Chỉ là, nàng dường như vẫn hiểu "thị tẩm" là gì.
Lý Đức Toàn thấy nữ chạy như bay khỏi điện, liếc một cái, cúi đầu :
"Nô tài là mời một ma ma kinh nghiệm dạy thì hơn."
Ta đang chăm chú nghiên cứu sách vở trong điện, khóe môi khẽ cong, nhấc chân tới:
"Không cần. Ta tự dạy."
Thẩm Lan dung mạo tú lệ, là loại mỹ nhân khiến chỉ cần liếc qua một là tưởng chừng như trong thể gói trọn cả viên đường ngọt lịm.
Ta cẩn thận đặt nàng xuống giường.
Đôi má nàng ửng hồng, ánh mắt long lanh như ngâm mật , nhẹ giọng hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mot-vien-keo-thuoc-ve-van-rui/chuong-11-hoan.html.]
"Tề Ách, định gì?"
Ta từng phát hiện, ánh mắt nàng quyến rũ đến .
Không thể nhẫn nhịn thêm nữa, cúi đầu hôn lên trán nàng, khóe mắt nàng, chóp mũi nàng, cuối cùng là đôi môi như nhỏ m.á.u của nàng.
Dưới , nàng khẽ gọi tên , lặp lặp .
Lời gọi xen lẫn chút nghẹn ngào dễ phát hiện.
Lý trí khiến kiêu hãnh bấy lâu… sụp đổ.
Móng tay nàng như cào da thịt , lời mơ hồ bên môi tan trong khí:
"Tề Ách là đồ xa…"
Phải, là thế.
Hồng Trần Vô Định
Vẫn luôn là thế.
Không qua bao lâu, ánh nến nơi đầu giường mới thôi chao đảo.
Ta lau rửa cho nàng xong, dịu dàng đặt nàng trở về giường.
Nàng cuộn tròn trong lòng , như một con mèo nhỏ thỏa mãn.
Lúc nửa tỉnh nửa mê, nàng thì thầm: "Tề Ách, cuối cùng cũng còn đắng nữa."
"Không đắng gì?"
"Mùi vị . Người thì thơm, kẻ thì thối. Chỉ Tề Ách của là đắng."
Nói đoạn, nàng càng ôm chặt hơn.
Trong lòng như dòng nước ấm trào dâng, là một thứ thoả mãn từng .
Những ngày đó, chẳng còn vô vọng như xưa nữa.
Năm thứ hai khi Thẩm Lan đăng vị hoàng hậu, nàng vì mà hạ sinh một đôi long phượng.
Hai tiểu hài t.ử hồng hào trắng trẻo, cực kỳ đáng yêu.
Chỉ khổ mỗi Lan Lan của .
Trong lòng cảm thấy áy náy, càng nuông chiều nàng đến mức nàng kiêng dè ai.
Ngay cả Thẩm Phong cũng lắc đầu liên tục, khuyên răn hết tới khác:
"Bệ hạ, nương nương tính tình ngày một lớn mật, e rằng cần nghiêm trị vài phần."
Nếu là khác dám câu , chắc lĩnh trượng từ lâu .
Thẩm Phong là phụ mà Thẩm Lan "tặng" cho .
"Nhạc phụ đại nhân chí ." Ta về phía hai bóng đang chạy tới.
Thẩm Lan một tay nhấc váy, một tay cầm thước: "Tề Dị! Con cho !"
Tiểu Tề một cái, liền trốn lưng Thẩm Phong: "Ngoại công, cứu con."
Trước mặt Thẩm Phong, Thẩm Lan dù cũng thu liễm ít nhiều.
đêm đó, với Tề Ách đều gặp nạn.
Sau khi Tề Ách đ.á.n.h lòng bàn tay, cũng đuổi khỏi tẩm điện Cảnh Hòa.
"Đêm nay cho thị tẩm." Thẩm Lan chống nạnh chắn ngay cửa.
Ta kêu oan mãi mà vẫn thoát khỏi "án".
Chỉ là đêm gió mưa ào ạt, sấm chớp đùng đoàng, bỗng một chui giường .
Nàng chớp đôi mắt như ngâm mật, ôm lấy eo , đầu tựa n.g.ự.c :
"Chàng lời to đấy." Nàng lầm bầm.
Ta bật ôm nàng chặt hơn.
Quả thực là lượm một món hời lớn.
Một tia chớp xé tan màn đêm, rọi sáng khắp đất trời.
Ánh sáng chói lọi , là dành cho .
Chỉ dành riêng cho .
Hoàn.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.