Một Kiếp Yêu Vì Em - Chương 327: Lời nói dối
Cập nhật lúc: 2025-11-05 13:14:14
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vân Dục Vãn bất ngờ, vốn tưởng giữa họ cãi vã đến mức thể cứu vãn, nhưng xem hẳn .
Cô khẽ mỉm , giọng chậm rãi, dò xét xem Ứng Đạc đang cố kéo dài thời gian :
“Bây giờ chỉ còn hai mươi ngày nữa là đến ngày 28. Thiệp cưới chắc cũng gửi chứ, Ứng phát thiệp ?”
Dù lời lẽ châm chọc, nhưng với vẻ ngoài dịu dàng thanh tú của Vân Dục Vãn, câu hề lộ vẻ thất lễ:
“Tính chấp nhặt, nếu chỉ mời miệng mời sát ngày, bao giờ cả.”
Không ngờ Ứng Đạc cúi mắt liếc sang quản gia bên cạnh, ánh mắt sâu như vùng biển xa bờ nhất, giữa đêm tối bình lặng ẩn sóng:
“Đi lấy một tấm thiệp cưới đưa cho Vân tiểu thư.”
Quản gia lập tức , nhanh chóng thư phòng lấy trong ngăn kéo một phong bì, hành lang, cúi , hai tay dâng lên:
“Vân tiểu thư, đây là thiệp gửi cho nhà họ Ôn.”
Quả thật là thiệp cưới.
Trên thiệp in hoa sơn hà trắng thanh nhã, sắc đỏ nhung mịn màng, tươi sáng tinh xảo. Không chỉ một tấm, mà tới hai tấm — rõ ràng chuẩn một tấm cho cha nhà họ Ôn, và một tấm cho Ôn Dưỡng Chi.
Động tác của Vân Dục Vãn khựng một nhịp mới nhận lấy.
Mở xem, quả nhiên một tấm ghi tên cô và Ôn Dưỡng Chi.
Đường Quán Kỳ nay từng thấy thiệp , cô nghĩ rằng nó thực sự tồn tại.
Trên thiệp, chữ ký của Ứng Đạc sẵn — năm chữ “Ứng Đạc Đường Quán Kỳ” phóng khoáng, rõ ràng là bút tích của .
“Ứng Đạc – Đường Quán Kỳ trân trọng mời quý khách tới dự.” Bất kỳ ai thấy cũng sẽ nghĩ đây là một đôi tình nhân xứng đôi lứa.
Ngón tay cô khẽ vuốt lên mặt thiệp, trong thoáng chốc cũng thoáng nghĩ — nếu như đó là sự thật thì mấy.
Vân Dục Vãn liếc sang Đường Quán Kỳ, ngạc nhiên, nhưng vẫn cất thiệp , mỉm bình thản:
“Ứng , thiệp cưới, chẳng lẽ vẫn thể để đưa Quán Kỳ ngoài ôn chuyện cũ?”
Ứng Đạc trả lời thẳng, giọng bình lặng đến mức gợn sóng, tựa như nắm chắc phần thắng, giống như từng xử lý chuyện vô :
“Vừa nãy nhắn cho Ôn tổng, đang máy bay đến đây. Hẳn là Vân tiểu thư cũng lâu gặp Ôn tổng, chi bằng cùng ôn chuyện.”
Vân Dục Vãn ở Bỉ chính là để tránh Ôn Dưỡng Chi, về cũng gặp — chuyện Đường Quán Kỳ rõ.
Khi Vân Dục Vãn vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, Đường Quán Kỳ bỗng lên tiếng:
“Ứng Đạc, đủ .”
Anh như hiểu gì, ngay giữa hành lang, bóng dáng cao lớn đổ xuống cô, giọng ôn hòa:
“Sao ?”
Nỗi thất vọng chất đầy trong cô. Đường Quán Kỳ vì chuyện của mà kéo Vân Dục Vãn rắc rối, cô mất lý trí tới mức để bạn chịu vạ lây.
Cô kìm nước mắt, cố gắng tỏ nhẹ nhõm và vui vẻ:
“Chị Dục Vãn, nếu chị đến, em cũng chuẩn thiệp cưới. Em chuyện với Ứng Đạc, hôm nay giữ chị dùng bữa nữa, chắc chị còn nhiều việc.”
Cô mỉm như thể thật sự vui vì Ứng Đạc vẫn cưới , trong khi quản gia và Ứng Đạc chỉ im lặng .
Vân Dục Vãn thấy cô thấy thiệp đổi thái độ, liền siết c.h.ặ.t t.a.y cô hơn, xác nhận:
“Quán Kỳ?”
Đường Quán Kỳ nghiêm túc:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mot-kiep-yeu-vi-em/chuong-327-loi-noi-doi.html.]
“Chị Dục Vãn, sẵn sàng thể hiện thành ý cưới em, em thật sự thử chuyện cuối. Nếu gì xảy , chị nhất định sẽ .”
Ý cô là tấm thẻ đen, Vân Dục Vãn hiểu, nhưng vẫn yên tâm, chịu buông tay.
Từ Thượng Hải đến Hồng Kông chỉ mất hơn hai tiếng bay, Đường Quán Kỳ , nếu chậm một chút thôi, Ôn Dưỡng Chi sẽ tới nơi.
Cô bạn vì mà gặp rắc rối.
Cô trực tiếp cầm chiếc túi tote trong tay Vân Dục Vãn, đưa cho quản gia:
“Phiền đưa về phòng giúp .”
Thấy , Vân Dục Vãn mới tin cô thật sự chuyện với Ứng Đạc.
Quản gia cầm túi, nhẹ nhõm hẳn, lập tức mang về phòng.
Đường Quán Kỳ tự tay đưa Vân Dục Vãn tận cửa:
“Hôm nay chị tới, sẽ kiêng dè, dám gì em. Anh còn hợp tác chặt chẽ với nhà họ Ôn, hẳn chỉ cần chị một câu, Ôn tổng sẽ ngừng hợp tác.”
Người hầu tiến lên định tiễn khách, Vân Dục Vãn nhanh tay nhét một món nhỏ tay cô, mới :
“Vậy chị .”
Hành động gọn gàng, tự nhiên, khiến ai nghi ngờ.
Đường Quán Kỳ gật đầu.
Khi bóng dáng Vân Dục Vãn khuất hẳn, cô như mất hết sức lực, thất thần bước tới sofa bên cạnh, lặng im.
Có tiếng bước chân vang lên, đó mặt cô, một lời, chỉ cúi xuống thắng lợi mà chẳng cần tốn công tranh đấu.
Cô đó là Ứng Đạc, nhưng ngẩng đầu, cũng nghĩ xem sẽ thế nào, sẽ coi cô là kẻ lượng sức .
Cô mệt đến mức còn sức để , ngay cả đối mặt cũng thể.
Ứng Đạc bất ngờ cúi xuống, Đường Quán Kỳ theo phản xạ khẽ co , chống tay lưng ghế, vội vàng lùi góc tránh né.
Anh chỉ dừng một giây, đó dứt khoát bế ngang cô lên. Đường Quán Kỳ theo bản năng né tránh, giãy giụa liên tục, nhưng Ứng Đạc vẫn giữ chặt, để cô thoát.
Mãi đến khi bế cô phòng, đặt xuống giường.
Lợi dụng lúc chú ý, Đường Quán Kỳ nhanh chóng giấu món đồ nhỏ mà Vân Dục Vãn đưa xuống gầm giường.
Phản ứng của cô gần như là bản năng — nghĩ rằng Ứng Đạc định gì đó — nhưng ngờ chỉ tắt đèn, kéo rèm, liếc cô một cái rời .
Ngược , hành động giống như nghĩ cô mệt, cần ngủ một giấc.
Một lúc , bác sĩ Trịnh Vi tới thăm, sẽ đổi sang loại t.h.u.ố.c an thần khác, vì trong đơn t.h.u.ố.c hai loại thích hợp dùng khi đang trong kỳ kinh.
Ngoài cửa, tiếng rút nước từ hồ cá vang lên. Đường Quán Kỳ bác sĩ , bình thản lên tiếng:
“ kinh nguyệt.”
Mạch Thanh cùng cứ ngỡ nhầm. Ngay cả bác sĩ Trịnh cũng bất ngờ — chủ nhiệm Mạch nhớ sai cả chu kỳ của bà chủ:
“Thật ?”
Đường Quán Kỳ giải thích thêm, chỉ im lặng nuốt hết t.h.u.ố.c bác sĩ đưa.
Mạch Thanh rõ, thời điểm , Đường tiểu thư thể kinh. Lẽ hôm nay là ngày thứ ba, giờ cô luôn đúng chu kỳ.
Mạch Thanh bỗng nhớ tới điều gì — viên t.h.u.ố.c tránh thai .
Loại đó gây mất kinh, trừ khi là loại t.h.u.ố.c tránh thai tác dụng phụ mạnh hơn, thể khiến kỳ kinh tạm ngưng hẳn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đường tiểu thư chắc chắn thể mang thai, liên quan đến loại t.h.u.ố.c khác?