Một Kiếp Yêu Vì Em - Chương 218: Quán Kỳ, cho em quyền lên tiếng

Cập nhật lúc: 2025-11-02 10:10:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một hòn đá ném xuống, dấy lên ngàn lớp sóng.

Cả phòng khách như nghẹt thở vì câu .

Hơn một nửa quyền hạn của văn phòng gia tộc.

Điều đó ý nghĩa gì?

Văn phòng gia tộc phụ trách bộ nhà họ Ứng, bao gồm cả con cháu chi bên em họ, nhưng quyền chủ đạo luôn trong tay Ứng Thừa Phong và Ứng Đạc.

Ví dụ như gia quy, chỉ hai quyền sửa đổi, cũng thể căn cứ gia quy để trừng phạt thế hệ .

Những chuyện khác như việc học hành, gây họa, cần tiền ăn, thậm chí món trang sức vô giá cực kỳ hiếm —tất cả đều nộp đơn với văn phòng gia tộc, xin tài chính, xin nguồn lực, xin chuyên gia hỗ trợ.

Gặp chuyện thì cầu xin văn phòng dọn dẹp hậu quả, chen chân các tầng lớp xã hội thì cần văn phòng tạo mối quan hệ, dính tin thì nhờ đội truyền thông của văn phòng xử lý khủng hoảng.

Con cháu chi bên tuy tiền quan hệ, nhưng chỉ đủ để sống khá, giàu sang quyền quý, khác kính nể thì dựa Ứng Thừa Phong.

Vậy mà giờ đây, hơn nửa quyền đó giao cho một phụ nữ liên quan.

Chuyện khỏi quá đáng—còn cưới mà giao quyền lực lớn như cho một cô gái câm.

còn là ngoài, là khuyết tật, ai liệu đủ khách quan, đủ sáng suốt để đưa những quyết định chính xác?

Đại ca điên ?

Sao thể giao thứ quyền lực quan trọng như cho một chẳng hề quen thuộc với gia tộc, đến cả con của họ cô còn hiểu rõ, thì yêu cầu nào là hợp lý, cần thiết để phê duyệt ngay? Chẳng dựa cảm tính ?

Là mê sắc đến mụ mị?

Vân Mộng Hạ Vũ

Gương mặt trong phòng ai nấy đều khó coi, bảo lấy lòng Đường Quán Kỳ thì chẳng ai đầu tiên—lấy lòng một cô gái câm, thật chẳng dễ mở miệng.

Huống hồ cô vốn dĩ tư cách nắm giữ quyền lực đó, ai cũng nghĩ cô giữ lâu.

Năng lực của cô qua là thấy, đến cả phỏng vấn với phóng viên cũng thể thực hiện, điều đó nghĩa là cô thể mặt công khai, nhiều nhất chỉ thể hậu phương lo việc gia đình, thể lên đầu họ chỉ huy?

Nói e rằng khiến rụng răng— một cô gái câm điều khiển, theo cô chỉ đạo.

xứng đáng chị dâu ?

Còn Đường Quán Kỳ thì cuối cùng cũng hiểu tại Ứng Đạc giao hơn nửa quyền hạn của văn phòng cho cô. Rõ ràng thời gian cô sử dụng văn phòng nhiều, cũng cảm thấy văn phòng gì đặc biệt hữu ích với .

Thì với những , đó là quyền lực thực sự.

Quyền lên tiếng vốn thể trao . Cô thể , nhưng Ứng Đạc cho cô quyền lên tiếng, khác thể viện cớ cô câm mà giả vờ như thấy, những lời cô truyền đạt.

Trên lầu, Ứng Đạc xuống xem tình hình nhà, sợ Quán Kỳ thiệt tay đám già ranh mãnh .

Ứng Thừa Phong thản nhiên bảo: “Ngồi xuống.”

Ứng Đạc lo rằng cô gái nhỏ sẽ lép vế, nhưng Ứng Thừa Phong thong thả :

“Nếu cô đến mấy đứa ăn chơi còn trị , thì đúng là xứng vợ con. Về sẽ còn nhiều khó khăn hơn thế, là con cho rằng vợ con chọn kỹ lưỡng chịu nổi một phép thử?”

Ánh mắt ông sắc bén mà vẫn ôn hòa.

Ứng Đạc liếc đồng hồ, lẽ Mạch Thanh đến nơi, cũng chỉ dịu dàng đáp:

“Quán Kỳ chắc chắn . Đến lúc đó, ba cũng sẽ hiểu vì con chọn cô .”

Ứng Thừa Phong tỏ thái độ gì.

Khi hai cùng xuống lầu, mắt họ là một khung cảnh yên bình nơi phòng khách. Đường Quán Kỳ điềm tĩnh ở vị trí của Ứng Đạc, còn khó đối phó nhất – Tần Huệ – đang rót giúp cô.

Những khác trò chuyện rôm rả, ánh mắt vẫn liên tục liếc sắc mặt của Đường Quán Kỳ, xem cô hài lòng .

Ứng Thừa Phong bước phòng khách, mới bừng tỉnh, đồng loạt dậy, cúi đầu chào “ bác trai”, “đại ca”.

Ứng Thừa Phong nhắc gì đến những sóng ngầm , nhưng rõ ràng chút hài lòng: “Đủ thì ăn cơm thôi.”

Quản gia lập tức phòng ăn thông báo.

Mọi lục tục chỗ , Đường Quán Kỳ cạnh Ứng Đạc.

Bàn ăn ở căn nhà cổ loại bàn dài thường thấy trong các bữa tiệc lớn, mà là bàn tròn lớn, trông như một đại gia đình ấm áp, con cháu đầy đàn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mot-kiep-yeu-vi-em/chuong-218-quan-ky-cho-em-quyen-len-tieng.html.]

Nếu vì con cháu Ứng Thừa Phong liên tiếp gặp chuyện, đến cuối cùng chỉ còn Ứng Đạc, thì e rằng ông sẽ chẳng thường xuyên cho con cháu nhà em trai đến tụ họp.

Người già , khó tránh khỏi cô đơn.

ngờ khách mời mà đến.

Ứng Huy giày thể thao lững thững đến muộn, sống mũi còn dán miếng băng cá nhân, rõ ràng đang cố giấu vết thương nặng, gọi một tiếng “Ba” bàn, cố ý mỉa mai:

“Hôm nay khách ? Nhỏ thế , Tư Ninh, bạn gái em ?”

Ứng Tư Ninh , lập tức phản bác đầy chán ghét:

“Sao thể là bạn gái em !”

Mọi thoáng sững , đó dần phản ứng, âm thầm nhạo—câu đủ khiến Đường Quán Kỳ khó xử .

Ngay đến cả em trai cũng tỏ ghét bỏ chị dâu , đủ thấy cô khiến khác khó ưa đến mức nào.

Thế nhưng Đường Quán Kỳ chỉ điềm nhiên chạm nhẹ cánh tay Ứng Đạc, đưa điện thoại của cho xem.

Ứng Đạc bình thản :

“Chị dâu em , đầu gặp mặt, em nhận cũng bình thường. nên cẩn trọng lời , đừng trẻ con hoảng sợ, để cả nhà tưởng Tư Ninh yêu sớm—Tư Ninh vốn ngại ngùng, chuyện đó dễ khiến em khó xử.”

Chỉ trong thoáng chốc, khí bàn ăn lập tức đổi.

Từ chuyện Ứng Tư Ninh phản cảm, bài xích chị dâu mới, nay thành do em quá nhạy cảm vì sợ hiểu lầm là đang yêu sớm mặt lớn.

Ứng Thừa Phong tuy biểu lộ gì rõ ràng, nhưng trong lòng thầm thấy hài lòng.

thể , nhưng rõ ràng cô cách “ chuyện”—xử lý khéo léo, chừng mực, nóng vội, giữ thể diện cho cả gia đình.

Một phụ nữ như thế thể lo liệu việc nhà, chấp nhặt với em chồng, cũng để bầu khí gia đình trở nên khó coi.

Ứng Tư Ninh phản bác, nhưng nghĩ đến việc còn định xin văn phòng cử vài vệ sĩ tinh bảo vệ, đành nén giận, nuốt lời trong.

Ứng Huy nhếch môi: “Vậy , thì là chị dâu.”

Cứ nhếch miệng là sống mũi đau.

Ứng Đạc lúc thì vẻ hòa khí , nhưng hình ảnh tung chân đá nổ túi khí an vẫn còn in rõ trong đầu —chỉ cần nghĩ đến là cơn đau như tăng gấp bội.

Một nhà diễn viên.

Món ăn dọn lên, vẫn giống như bao bữa cơm gia đình bình thường khác— cùng dùng bữa.

Món ăn là những món Quảng Đông truyền thống.

Ứng Đạc dùng đũa gắp chung, gắp một miếng bồ câu bỏ bát cô:

“Đầu bếp nhà cũ bồ câu ngon, nếm thử xem.”

Dưới bàn, nắm lấy tay cô, bàn tay rộng lớn, khô ráo và ấm áp, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, khiến cô thấy yên lòng.

dùng tay trái gắp đồ ăn, chỉ để tay thể nắm lấy tay trái của cô.

Anh cô cảm thấy bất an.

Đường Quán Kỳ để mặc nắm tay, ngón tay dài, đủ để bao trọn bàn tay nhỏ nhắn của cô.

Cô gắp một miếng bồ câu ăn thử, lén giơ ngón cái trong lòng bàn tay như một lời khen tặng.

Ứng Đạc cố nén ý , vẻ như chuyện gì xảy , để tránh khác phát hiện chút mật kín đáo giữa hai .

tiếc rằng, Ứng Huy cứ gây chuyện. Hắn nhe răng, cố tình vẻ vô tình:

“Chị dâu gì từ nãy đến giờ, chị dâu vốn ít ? Hay là ngại, tiện lên tiếng?”

Đường Quán Kỳ cảm nhận tay Ứng Đạc khẽ siết chặt.

Còn cô vẫn bình tĩnh, chỉ tay cổ họng , mỉm lắc đầu, ý bảo thể chuyện.

Rất thẳng thắn, đàng hoàng, chút tự ti.

Ứng Huy càng cảm thấy buồn .

 

Loading...