Một Kẻ Điên Thì Phê Gấp Đôi, Hai Kẻ Điên Thì Phê Gấp Mười - Chương 223.

Cập nhật lúc: 2025-09-25 10:51:40
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi giường bệnh, Mai Đại ngừng nghĩ ngợi.

Người từng chiến công hiển hách, thắng như bà, vì rơi bước đường hôm nay?

Người đàn ông duy nhất bà yêu chết.

Khối tài sản hàng tỷ bà tích góp suốt mấy chục năm mất.

Đứa con gái duy nhất phản bội bà, giờ thành kẻ tàn phế xe lăn.

Ngay cả cơ thể vốn luôn khỏe mạnh cũng im giường bệnh, chẳng gì.

Suốt bao năm qua, ngoại trừ sảy thai và sinh con, bà từng nhập viện.

Cũng ít khi bệnh.

Thỉnh thoảng cảm cúm đau bụng kinh, chỉ cần uống thuốc nghỉ ngơi tại nhà là khỏi.

Chứ như bây giờ, chỉ vì cảm lạnh mà nhập viện, đúng là chuyện từng xảy trong đời bà.

Cảm giác viện thật sự quá tệ.

Tuy đến mức nghèo khổ nổi phòng VIP, cũng đến nỗi thuê nổi chăm sóc,

nhưng một viện, , yêu bên cạnh, cô đơn đến tột cùng.

Con gái bà Mặc Tư Nặc chân tay bất tiện, thời tiết giá rét, đương nhiên thể đến thăm chăm sóc .

Huống hồ, gần đây nó mải mê tán gẫu với trai mạng, càng tâm trạng quan tâm .

Nhiều nhất chỉ gọi video vài câu xã giao, khách sáo hỏi han như thể đang… xử lý công việc.

Sự lạnh nhạt đó khiến trái tim Mai Đại lạnh buốt.

khỏi tự hỏi, nuôi dạy con thành thế từ bao giờ?

Đêm Giao Thừa.

giường bệnh, lắng tiếng pháo nổ lách tách ngoài cửa sổ,

xem chương trình Xuân Vãn một cách vô vị,

chợt nhớ đến Hàn Nặc – đàn ông mất,

nhớ đến thời còn một mái nhà, còn “gia đình”, từng náo nhiệt bao…

Bất giác, lòng bà trào lên một nỗi xót xa lạnh lẽo,

một thứ cảm giác… già , cô độc c.h.ế.t chẳng ai .

Nói cho cùng, sai lầm lớn nhất đời bà lẽ chính là khi con gái còn nhỏ tự nuôi dạy, truyền cho con giá trị và tầm đúng đắn, để con gái trưởng thành thành một ích kỷ, hẹp hòi, thiển cận, khí độ.

giờ gì cũng vô ích.

Điều quan trọng nhất bây giờ là tĩnh dưỡng.

Thế nhưng, với một còn bất kỳ chỗ dựa nào,

việc đều tự lo,

thì mà yên tâm nghỉ ngơi cho ?

Ngay khi kỳ nghỉ Tết kết thúc.

Trong nhóm chat của học viên, mấy cô gái liên tiếp nhắn tin hỏi:

[Cô ơi, hoạt động trình diễn thời trang đầu xuân thấy gửi thư mời ạ?]

[Mọi năm đều vài vé, năm nay im re ?]

[Chị Ada tìm khắp nơi mà ai nể mặt, cô ơi cô tay !]

[Cuối tuần là show , chúng em đều chuẩn xong cả , thư mời thì !]

Mai Đại tin nhắn @ dồn dập, khẽ nhíu mày.

Rõ ràng nội quy nhóm ghi rõ, nếu việc gì cần tìm “cô giáo”, thì liên hệ riêng, tuyệt đối công khai hỏi trong nhóm.

Những việc liên quan đến tranh giành tài nguyên, vốn nhạy cảm, càng nên lộ liễu như .

Trước đây các học viên luôn điều.

Lần công khai nhắc tên bà, điều đó nghĩa là: sự tôn trọng hoặc kiêng dè dành cho bà… còn như .

Mai Đại ho vài tiếng, cuối cùng lên tiếng trong nhóm:

[ đang viện điều trị, kịp theo dõi chuyện lớp học. Việc thư mời sẽ xử lý ngay, chắc chắn sẽ xin vài tấm.]

Nhóm chat rộ lên tin nhắn:

[Cô giáo mau khỏe nhé!]

[Chúc cô sớm bình phục ạ!]

Lời hỏi thăm nhiều.

một ai nhắc đến chuyện đến thăm bà.

Không vì các học viên vô tâm, mà bởi vì xưa nay bà luôn bí ẩn, từng lộ mặt, nên cũng ai dám chủ động xin đến thăm.

Thêm nữa, ai cũng

“Giáo mẫu huyền thoại” của giới thời trang – Mai Đại – cực kỳ giàu, chỉ nhập viện thôi thì chẳng cần ai gửi quà đến động viên gì.

Mai Đại thêm gì.

Bà mở danh bạ, gọi điện cho vài quen trong giới giải trí và thời trang,

xin vài thư mời show thời trang đầu xuân.

xưa nay vẫn nồng nhiệt với bà :

“Chị Mai , thư mời năm nay hạn, em quyết . Chị thử nhờ Phong Hầu giúp xem?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mot-ke-dien-thi-phe-gap-doi-hai-ke-dien-thi-phe-gap-muoi/chuong-223.html.]

“Cậu mà lên tiếng, bên tổ chức chắc chắn sẽ đưa thôi.”

Mai Đại thở dài trong lòng.

rõ —

mối quan hệ bà trong giới thời trang, giải trí…

đều là nhờ “con đường Phong Hầu” mà .

Giờ đây, những trong giới những chuyện của bà, cũng mối quan hệ giữa bà và Phong Hầu rạn nứt.

Không ai còn nể mặt giúp bà nữa.

Muốn tiếp tục “lấy” những mối quan hệ xã hội trong làng thời trang và giải trí như đây khó .

Mai Đại cố gắng nặn một nụ gượng:

“Tiểu Hầu bận như , mấy việc nhỏ cần phiền .”

Bà ngừng một nhịp, giọng điệu trở nên dịu dàng thiết hơn:

“Lisa, lâu gặp, Hermès mắt bộ sưu tập mới, mai chúng dạo một vòng nhé?”

“Nếu món nào thích, mua cùng luôn.”

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

Nói là “mua cùng”… thực là bà mua tặng.

Muốn nhờ giúp việc, thể cho chút “lợi ích”.

Lisa im lặng vài giây :

“Cảm ơn chị Mai, nhưng dạo em bận vô cùng, thật sự rảnh, để khi khác nhé.”

Mai Đại còn định thêm, đối phương cắt ngang khéo léo:

“Sếp em gọi , em cúp máy nhé!”

“Rõ ràng nhận bao lợi lộc từ , mà giờ đến chút việc nhỏ cũng giúp!”

chằm chằm màn hình điện thoại, nghiến răng.

Sau đó, bà gọi hết cuộc đến cuộc khác.

Thậm chí còn tìm đến cả những “thiên kim tiểu thư” và “phu nhân danh viện” từng nghiệp từ lớp của .

Có lúc tha thiết nhờ vả, lúc hứa hẹn quyền lợi, lúc bóng gió dọa dẫm.

một ai đồng ý giúp.

bà gọi điện suốt hơn một tiếng đồng hồ.

Khô cổ, ho sặc sụa, vẫn lo nổi vài tấm thiệp mời đơn giản.

Trời sẩm tối.

Nhiệt độ hạ thấp hơn.

Bà buông điện thoại xuống, một làn chua xót tràn ngập trong lòng:

Từng là “giáo mẫu” quyền lực nhất giới thời trang, mà giờ ngay cả mấy tấm thư mời thông thường cũng xin nổi?

Nghĩ đến năm xưa, vì xây dựng mạng lưới quan hệ , bà đổ bao tiền bạc và công sức, nịnh bợ đủ kiểu.

Kết quả là —

chỉ vì nhà họ Phong “đuổi khỏi vòng sáng”, bàlập tức cả giới phớt lờ trắng trợn.

là “ nguội”.

Thực tế đến tàn nhẫn.

Lúc , nhóm học viên tin nhắn bật lên:

[Cô ơi, lo xong thiệp mời ạ? Bộ váy em thích nhất và bộ trang sức phù hợp nhất bảo đặt cọc sáng mai, thì khác sẽ thuê mất.]

[Em lỡ mạnh miệng khoe với mấy tiểu thư nhà giàu là sẽ tham gia show thời trang cuối tuần … Nếu , bọn họ mặt mất…]

Mai Đại đống tin nhắn như lời truy hồn đòi mạng, chỉ thấy ngạt thở đến mức kiệt sức.

Bà dứt khoát tắt máy, nhắm mắt , giả vờ như gì cả.

Tận đến nửa đêm, bà mới mơ màng tỉnh dậy.

Mở nhóm chat, bà gửi một tin nhắn:

[Xin , lên cơn bệnh, cấp cứu gấp, giờ mới tỉnh .]

[Hiện tại quá mệt, sức lo vụ thiệp mời. Mọi hãy tự tìm các chị em cũ định vị trí mà nhờ, chắc chắn họ sẽ giúp.]

Lúc , bà chỉ còn cách lấy lý do bệnh tình để tạm thời thoát .

nữa bàtuyệt đối thể để đám học viên đang lâm cảnh sa sút, nếu , uy tín mà bà gây dựng bao năm sẽ sụp đổ .

Chỉ là điều Mai Đại là:

Ở phía , nhóm học viên đang âm thầm bàn tán:

[Cô giáo vốn còn khá trẻ, bỗng nhiên bệnh nặng đến mức cấp cứu?]

[ nghi ngờ bệnh của cô giáo mới phát, khi kéo dài gần hai năm chứ. Các cô nhớ , cô giáo biến mất khỏi lớp cũng gần hai năm .]

[Nếu thật sự bệnh nặng như , thì còn lo nổi việc cho chúng ?]

[Chúng thể tiếp tục phụ thuộc cô giáo mãi …]

Loading...