Lâm Uyển Ương bỗng phát hiện ánh mắt bọn họ cứ lạ lạ.
Vì thế cô qua, cả đám hoảng hốt dời mắt .
Giả vờ ngắm trăng, giày, ngón tay, hoặc là .
“Các gì ?” Lâm Uyển Ương hỏi.
“Không .” Đám trăm miệng một lời.
Khổng Đỉnh hỏi: “Máu cô...”
“Đây là m.á.u của ! Vừa nãy tắm m.á.u chiến đấu! Không là m.á.u của khác!”
Đám liên tục gật đầu: “Ừ ừ, chúng tin mà.”
Lâm Uyển Ương: “...”
Lúc , những cử tra xét bệnh viện đều trở .
Bên hồ nhân tạo một tầng bùn, phía tầng bùn đều là hài cốt, lượng kinh , ngoài hài cốt còn hài cốt của các loại động vật.
Ở phía tòa lầu mới chỉ tu sửa một nửa cũng phát hiện điều bất thường.
Vách tường xây đắp bằng những khối xương kích thước bằng nắm tay trưởng thành, đó bọn họ phát hiện đó là hộp sọ của trẻ sơ sinh.
Nó dày đặc đến mức khiến tê cả da đầu.
Khổng Đỉnh xong nhíu chặt mày, cảm thấy thật khó tin.
Vậy mà đó từng phát hiện, cô gái như thế nào dựa sức của một để dẹp yên nơi ?
Đàn tràng mà những đó kinh doanh mấy chục năm.
Lâm Uyển Ương cũng bất ngờ, nhưng mà những việc đó phụ trách, cô cũng cần nhọc lòng thêm.
Lúc sắp bốn giờ , việc cấp bách bây giờ là ngủ.
Lâm Uyển Ương ngáp một cái : “ về , việc còn giao cho các .”
Khổng Đỉnh gật đầu: “Được , xin hỏi cư sĩ hiện tại ở nơi nào?”
“Tịnh Hòa Quan ở núi Dự.”
———
Lúc Diêu Mộ và Lâm Uyển Ương trở Đạo quán thì trời sáng.
Người trong Đạo quán đều khiếp sợ khi thấy Lâm Uyển Ương cả đầy máu.
Diêu Mộ cảm thấy may mắn vì dự kiến , nếu đến cục cảnh sát , càng khó mà rõ.
Lâm Uyển Ương tắm xong liền về phòng ngủ.
Lần giải quyết Ngô lão tam xong cô ngủ một ngày một đêm, trực tiếp ngủ luôn ba ngày ba đêm.
Lúc Lâm Uyển Ương tỉnh thì là ngày thứ hai của lễ Quốc Khánh.
Lâm Uyển Ương khỏi phòng thì Bảo Tâm ôm lấy hu hu.
Ba ngày nay chưởng môn tỉnh, bé ăn gì cũng khẩu vị, sáng nay mới ăn hai mươi cái bánh bao .
Tạ Văn Dĩnh cô và hỏi: “Cô cảm thấy thế nào ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-93.html.]
“ .”
Diêu Mộ thở phào nhẹ nhõm.
Trong lúc đó, một chạy tới đặt ngón tay mũi Lâm Uyển Ương.
Vừa vặn Tạ Văn Dĩnh bắt gặp, nhíu mày hỏi đang gì.
Diêu Mộ , xem thử còn thở ...
Cuối cùng Tạ Văn Dĩnh thô bạo kéo ngoài mắng cho á khẩu.
Mấy đẩy Lâm Uyển Ương ăn cơm.
Trương Hạo cảm khái : “May mà chuyện gì, bằng Đạo quán của chúng cũng xong luôn, chưởng môn nhất định sống lâu trăm tuổi đó.”
Bây giờ lớn tuổi, thấy Bảo Tâm cũng trăm ngàn cảm xúc lẫn lộn, già già .
Lâm Uyển Ương : “ thì thể chuyện gì chứ, chỉ là cần nghỉ ngơi, cảm thấy mệt.”
Diêu Mộ : “Lúc cô ngủ, một tài khoản tên là “Muốn mạng chó của ngươi” gửi tin nhắn cho cô.
Mọi cũng tiện xem nội dung tin nhắn, khéo lúc gửi tin nhắn, tên tài khoản sẽ xuất hiện phía của màn hình điện thoại.
Cái tên đó cũng thật là... một lời khó hết.
“Ồ, sư phụ của đấy, tài khoản hiện tại của là do ông đăng ký, nick name cũng do ông đặt, tuy cái tên “Sờ đầu chó ” khó nhưng vẫn luôn đổi.”
Lâm Uyển Ương cũng bất đắc dĩ.
Mấy còn : “...”
Sờ đầu chó , Muốn mạng chó của ngươi, đúng là nhất mạch tương truyền mà.
Bọn họ dường như nguyên nhân khiến chưởng môn nhân tính cách như .
Sư phụ cái gì nha, đây là nuôi cho lệch lạc ?
DTV
Diêu Mộ : “ mà, thẩm mỹ của cô thể kém như , còn bằng cái tên tự đặt bừa.”
Lâm Uyển Ương: “Đào Hoa? Quên , vẫn nên dùng cái tên hiện tại .”
Diêu Mộ phục hỏi mấy khác.
Rõ ràng Đào Hoa hòa ái dễ gần mấy!
Mọi đều lời nào, chỉ đáp bằng ánh mắt “ tự cảm nhận ”.
Điện thoại di động của Lâm Uyển Ương vẫn luôn sạc khi cô ngủ. Cô gửi tin nhắn cho sư phụ và ngắn gọn về những chuyện xảy gần đây.
Đối phương hồi âm, gửi liên tục bảy tám tin nhắn âm thanh.
Lâm Uyển Ương ăn cháo, nhấn mở đoạn ghi âm của đối phương.
“Nửa đêm cảm nhận song sinh cổ định, đoán là con gặp chuyện, nhưng nghĩ ở quá xa giúp gì, vẫn nên ngủ tiếp thì hơn.”
“Con sống a, đạo thuật tiến bộ , vi sư vui.”
Lâm Uyển Ương phát xong hai đoạn tin nhắn âm thanh thì ngừng một lát.
Mấy khác đều chút bối rối, hai câu là ý quan tâm đúng ?
Diêu Mộ khẽ khụ một tiếng, cất giọng an ủi: “Giọng của sư phụ cô thật dễ .”
Lâm Uyển Ương sớm thành thói quen, cũng để ý chút nào, tiếp tục lướt xuống .
Rốt cuộc đối phương cũng đến điểm chính .