Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 605

Cập nhật lúc: 2025-09-12 23:20:53
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Làm gì vị thần nào quy củ như !

Bách quỷ huyệt dũng thể ngưng tụ thành oán linh, ba đạo môn trấn áp nó cũng thể điều tương tự, hơn nữa còn thể tụ tập linh khí nhanh hơn.

Ngọc bội của Tống Chương Dẫn lúc vốn dĩ chính là của Lâm Uyển Ương, hư hại cũng , bản cô chính là pháp khí lớn nhất.

Quả thật là c.h.ế.t sống , dù địa phủ cũng sẽ tiếp nhận.

Hai mươi năm qua Lâm Uyển Ương ở đó, đều thở phào nhẹ nhõm, sống thoải mái.

Vốn dĩ cô là quan viên địa phủ, cũng dễ dàng khống chế, hơn nữa, khác đều là bách quỷ huyệt dũng trấn áp, đó thoát hoá thành oán linh, tiếp nhận.

Thấy đối phương gì thì , buôn bán lượng lớn cờ truy sát, dù thì Địa phủ cũng thể xử lý nhanh như .

vị khác biệt, oan khuất gì, kẻ ác g.i.ế.c ? Giết cả nhà ? Tới đây, cho một lá cờ, mau báo thù .

Có lá cờ , Đại phủ sẽ truy cứu trách nhiệm!

Ghi chép ở bộ phận sinh tử của Địa Phủ, Lâm Uyển Ương thể sống đến 90 tuổi, coi là sống thọ, nếu sợ quá khác thường, hoặc sợ đối phương sẽ tìm gây phiền toái, bọn họ còn tăng tuổi thọ của con lên 500 tuổi nữa kìa.

Đối phương có thể sống ở nhân gian năm trăm tuổi, thì bọn họ cũng thể sống thoải mái năm trăm năm.

Nói cũng , vẫn là lúc phán quan lừa , lịch kiếp chơi vui, so với Địa Phủ vui hơn nhiều, còn thể thêm buff.

Lâm Uyển Ương sinh chính là để trấn áp bách quỷ huyệt dũng, vì Phục Thành điểm nên mới sợ hãi, cùng lắm thì để bọn họ cử hành nghi thức.

Bái Thần giáo lợi hại như , xem như nghi thức thành công nữa, đến cuối cùng triệu hoán tám chín phần mười cũng là Lâm Uyển Ương mà thôi.

Đến lúc đó hù c.h.ế.t các mới là lạ!

Đây cũng là lý do Lâm Uyển Ương thể âm thanh của bách quỷ huyệt, những khác thể.

Những năm qua cô nhiều chuyện giẫm lên ranh giới cuối cùng như , m sai gì để , cũng dám tìm tới cửa.

Kiếp Lâm Uyển Ương mà c.h.ế.t , sẽ lập tức gặp mặt ở Địa Phủ, xem bao nhiêu hổ chứ.

Chẳng qua Phục Thành cảm thấy chuyện cần thiết cho đối phương , hiện tại đối phương đủ kiêu ngạo , nếu chuyện còn sẽ kiêu ngạo tới mức leo lên đầu ông luôn ?

Đợi một ngày nào đó đối phương tự phát hiện , nếu đến từ địa ngục thì thể nuôi cổ trùng của âm phủ ở trong khoá bạc chứ.

Đoán chừng đối phương cũng cảm thấy kỳ quái.

Ban đầu Phục Thành thích Tống Chương Dẫn, bởi vì ông phát hiện khí tức giống với đồ bảo bối của ông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-605.html.]

Có lẽ cũng là lịch kiếp, chỉ là cũng nhớ hơn phân nửa, chỉ là bên ngoài vẫn tỏ bình thản mà thôi.

Lâm Uyển Ương ngủ ba năm, chẳng những , mà cô còn cảm thấy hình như linh lực của tăng lên.

Đây coi như là chuyện .

Từ 3 năm đạo quán mở cửa một nữa, hương hỏa ngày càng tràn đầy, núi mới mở bốn cái nhà hàng, thể chứng minh điểm .

Lâm Uyển Ương cảm thấy nhiều thêm một ba, cảm giác cũng khá .

Cô chỉ cần tằng hắng một cái, đối phương lập tức lấy ống xem bệnh, thử một chút xem vấn đề gì .

DTV

nếu Thanh Dã ở bên cô nhiều năm, sẽ vui mừng là tiếc nuối.

Chỉ còn năm ngày nữa là tới tết nguyên đán, khí ngày càng nhộn nhịp.

Lâm Uyển Ương ăn khoai nướng, chuông điện thoại di động vang lên.

Cô cầm điện thoại lên , là cảnh sát Vương gọi tới, chẳng lẽ tới kiểm tra việc kinh doanh của cô.

Suy cho cùng, tỉnh giấc ngủ, phát hiện là một kẻ nghèo hèn là một trải nghiệm .

Người chết, nhưng tiền thì dùng hết .

Trước khi , Lâm Uyển Ương để thẻ ngân hàng ở chỗ Diêu Mộ, để xây cho tổ sư gia một kim loại nhất.

Lúc đầu Diêu Mộ tự dùng tiền của , nhưng sợ Lâm Uyển Ương sẽ vui, nên mới nhất quyết dùng tiền trong thẻ, xong tất cả chỉ còn dư mười mấy tệ.

Trong thời gian , các khoản quyên góp từ tất cả các bên cũng từ chối.

Sau khi Lâm Uyển Ương tỉnh đang tranh công, cũng còn lời nào để , cô cảm thấy chỉ ví tiền của trống rỗng, mà còn cả mạng sống của cô.

Tiền! Tiền của cô!

Sau khi điện thoại kết nối, giọng từ bên truyền tới.

"Chưởng môn Lâm, ở khu vực của chúng một đôi vợ chồng chủ quán ăn đánh !"

Lâm Uyển Ương sửng sốt một chút, mở miệng hỏi: "Chết nên cần pháp sự ?"

Vương Nghĩa Viễn: "Không ! Không như ! Cô bọn họ đánh ?"

Lâm Uyển Ương: "Bởi vì nghèo? Giống ."

"...... Ngài thật hài hước."

Loading...