Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 604

Cập nhật lúc: 2025-09-12 23:20:51
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

qua ngược cũng văn hoá, mang kính mắt, mặc dù khoé mắt nếp nhăn, nhưng chăm chút kỹ lưỡng.

"Ông là ai, vì ở chỗ ?" Lâm Uyển Ương hỏi.

Người đàn ông đối diện, khóe mắt chậm rãi thấm ướt: "Ương Ương, là ba của con!"

Lâm Uyển Ương giận tím mặt: "Ăn bậy bạ, là ba ba của ông thì !"

Nhìn dáng vẻ , đúng thật là nghĩ tới, đời còn ai chiếm tiện nghi của cô , từng ai!

Bạch Bách Thụy run lên: "Ương Ương, thật sự là ba ba của con."

Lâm Uyển Ương càng thêm nổi giận: "Có ông cảm thấy là kẻ ngu , còn sống chẳng lẽ ?!"

Nói xong cô lập tức qua xách cổ áo , hảo hảo giảng quy củ cho đối phương.

Cô chỉ ngủ một giấc mà thôi, cái đạo quán bây giờ quản lý cũng quá tệ .

Lúc một đám tới, lập tức thấy Lâm Uyển Ương đang xách ... Chuẩn ném từ lầu hai xuống.

Đám doạ cho giật cả , mới tỉnh điên cuồng như ?

Phong thái của chưởng môn, quả nhiên so với năm đó thật sự hề suy giảm!!

Diêu Mộ hét lớn: " Cô mau dừng tay! Cái... Làm cái gì thế ?"

Lâm Uyển Ương: "Các tới đúng lúc lắm, tên còn là ba ... Nhìn dễ bắt nạt lắm đúng ? Nói cho ông ông đắc tội ai ."

Diêu Mộ: "Hiểu lầm hiểu lầm, đây thật sự là ba của cô!"

Lâm Uyển Ương: "Không khả năng!"

Ngủ một giấc thêm một ba?

Tạ Văn Dĩnh nhẹ giọng : "Đã xét nghiệm xác nhận quan hệ cha con , khả năng."

Tống Chương Dẫn tới chậm một bước, tới chỗ rẽ thấy cảnh , vô cùng bất ngờ, nhưng cũng đoán chuyện gì đang xảy , mở miệng : "A Ương, mau bỏ tay ."

Lúc Lâm Uyển Ương mới buông tay , oán trách đàn ông: "Sao ông ."

Bạch Bách Thụy ho khan: "Sức lực của con thật lớn."

Khiến ông nên lời.

Phục Thành từng , khả năng cao trong tháng Lâm Uyển Ương sẽ tỉnh , Bảo Tâm cũng sẽ trở về.

Cho nên cơ bản sáng tối đều sẽ tới xem, còn tới một tháng nữa là đến tết .

Không nghĩ tới tỉnh chính là tình trạng .

Chưởng môn Lâm vẫn luôn ngoài dự liệu như , chỉ là quá lâu trải qua những chuyện , thật sự chút quen.

Mười phút , Tống Chương Dẫn giải thích đơn giản một lượt, rốt cuộc Lâm Uyển Ương cũng hiểu rõ chuyện gì đang xảy .

Khó trách tóc cô dài như , thế mà cô ngủ mất ba năm!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-604.html.]

DTV

Thế nhưng cô cảm giác gì cả!

Lâm Uyển Ương: "Không đúng, ngủ ba năm cảm giác gì hết , tay chân sẽ linh hoạt ?"

Tạ Văn Dĩnh: "Tố chất thể của cô , cái ảnh hưởng."

Lâm Uyển Ương: "...."

Cô ho khan một tiếng: "Vị , thật xin ."

Ba năm , ai xảy chuyện gì, chẳng qua cuối cùng Lâm Uyển Ương xử lý đàn ông , bản cô cũng khá hơn.

Máu gần như rút cạn khỏi cơ thể, quần áo và da thịt đều nhuộm đỏ, cảnh tượng quá mức kinh hoàng.

Ban đầu, trong quá trình cấp cứu, nhịp tim của Lâm Uyển Ương ngừng đập.

hề từ bỏ, đó thần kỳ, thế mà cô sống , cái thể là kỳ tích trong giới y học.

Bạch Bách Thụy chính là bác sĩ lúc , ông chỉ cần thoáng qua cảm thấy Lâm Uyển Ương giống một .

Sau đó chút do dự, vụng trộm giám định, thật sự đúng là......

Bác sĩ Bạch cũng khiếp sợ, lúc trong nhà đồng ý, gặp thêm đủ loại nguyên nhân.

Ông và mối tình đầu chia rẽ, khi tách từ đó đối phương biến mất, ông cũng lập gia đình, nghĩ tới đến tuổi trung niên, đột nhiên xuất hiện một cô con gái, còn thương nặng giường....

Nhất thời cảm xúc thật sự là ngổn ngang trăm bề, nhưng mà thời gian trôi qua ba năm, ông sớm thể bình tĩnh .

Diêu Mộ : "Cái mặt xin , là chưởng môn của chúng quá xúc động!"

Bạch Bách Thụy: "Không , ! Vừa con bé bóp sức lực lớn, xem để di chứng! yên tâm!"

Dừng một lát, ông còn : "Cũng là , đầu tiên thấy Ương Ương thể mở mắt chuyện, quá kích động nên kiềm chế bản ."

Lâm Uyển Ương: "....."

Các đều hết , vẫn nên im lặng thì hơn.

Phục Thành : "Có thể tỉnh , cũng thể tiếp tục du lịch, bây giờ chuyện đều giải quyết."

Lâm Uyển Ương: "Thế Bái Thần giáo và Thánh tử , còn nữa ?"

Phục Thành : "Thánh tử biến mất, ai mê hoặc bọn họ nữa, đương nhiên chỉ còn một đám ô hợp."

Lâm Uyển Ương: "Vậy, là con g.i.ế.c ?"

"Không , con phong ấn , con tuyệt."

Phục Thành nghĩ , chuyện như thế nào đây.

Từ lúc ông bắt đầu nuôi dưỡng Lâm Uyển Ương, ông cảm thấy đúng lắm.

Nếu như là một cô gái nhỏ bình thường , dựa theo biện pháp nuôi dưỡng của ông thì sớm treo , mà lúc A Ương.

Sau ông điều tra.

Không gì là mãi mãi, ngay cả thần tiên cũng lịch kiếp, Lâm Uyển Ương đương nhiên thần.

Loading...