Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 599

Cập nhật lúc: 2025-09-12 23:20:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"À, gì, ghen tị giàu quá thôi!" Lâm Uyển Ương một cách thản nhiên.

Trong lòng nghĩ, mà cũng giữ bí mật, cũng thôi, về sẽ hỏi .

Tống Chương Dẫn: "...Tiền của cũng là tiền của cô."

Lâm Uyển Ương lời lẽ nghiêm túc : "Mặc dù hào phóng, nhưng mà giống ! Tiền đương nhiên tự kiếm mới cảm giác thành tựu!"

"..."

Tống Chương Dẫn còn đang bối rối liệu đối phương quá xa lạ , thì Lâm Uyển Ương nhanh chóng đồi chủ đề: “Anh xem, chờ về Thành phố Ninh thì học lái xe, thấy thế nào?”

"Sao đột nhiên suy nghĩ , nhớ cô bao giờ học, là lái xe phiền phức."

Lâm Uyển Ương: “Anh , Dự Sơn bây giờ nhiều leo núi cuối tuần , thấy cơ hội kinh doanh như , bên bán canh thập cẩm nhúng nhiên, bán bột mì nướng, còn đậu hũ thối và thịt nướng! Quá đáng ghét mà!"

Tống Chương Dẫn suy nghĩ một lát hỏi: "Vậy là cô nghĩ xuống đó khí ."

Lâm Uyển Ương : “Không, nghĩ nào cũng thể ăn suốt chặng đường đến đó, bao tử khó chịu, nếu lái xe tới thì gặp vấn đề nữa.”

Tống Chương Dẫn: "..."

Anh lắc đầu mỉm , câu trả lời vẻ cũng quá ngạc nhiên.

Lâm Uyển Ương vươn vai: "Phía quán sữa, uống gì?"

Cô dừng một chút : "Anh uống cái ."

Tống Chương Dẫn: “Ai uống.”

"Vậy đúng lúc quá, ly thứ hai giá một nửa! khéo."

Lâm Uyền Ương đưa một ly cho Tống Chương Dẫn, đó lấy tiền trong túi đưa cho nhân viên.

Nhân viên mỉm hỏi: “Mọi đến đây du lịch ?”

, nhưng khí chất cũng giống địa phương.

Lâm Uyển Ương mỉm : " , dẫn chơi, bình thường cứ ru rú ở nhà, đổi môi trường."

Tống Chương Dẫn: "Phải đó."

Nhân viên mỉm vui vẻ Tống Chương Dẫn, đây đúng là khách hàng trai nhất từng gặp trong năm nay, trái tim cũng mềm nhũn.

Trong quán còn bán bánh trứng, đó chủ động tặng cho một hộp bánh trứng nhỏ.

Lâm Uyển Ương nhún vai, nhỏ giọng với : “Sau mua đồ sẽ dẫn theo, xem, hời quá chừng.”

Tống Chương Dẫn: "Được."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-599.html.]

Bữa tối đặt là một nhà hàng lẩu gần đó.

Khi Lâm Uyển Ương và Tống Chương Dẫn đến đây , từng ăn một , mùi vị xem như đảm bảo.

Mười hai mở hai bàn.

Lâm Uyển Ương bên Tống Chương Dẫn, cô vẫn thích cùng , dù Tống Chương Dẫn ăn ít, thường giúp cô vớt đồ ăn trong nồi, lựa mấy hạt tiêu đáng ghét .

Đây là hai phẩm chất đáng quý!

Bản cô thì thấy gì, nhưng cảnh tượng trong mắt khác ý nghĩa sâu xa.

Đằng Bác than thở trong lòng, như vẫn gọi là “ gì”, bỏ bỏ , vui vẻ là , quan tâm đến sự sống c.h.ế.t của những kế thừa chủ nghĩa xã hội chúng .

Vẫn khẳng định thì cứ như , nếu thật sự đến ngày đó, thì cũng thiên tú đế hoa chi tú*

(*Đế hoa chi tú 蒂花之秀: Ngôn ngữ mạng. Từ “秀” hàm nghĩa gần giống với một từ ngôn ngữ mạng nữa là “带秀“, phổ biến các chương trình phát sóng trực tiếp trò chơi, là một từ ca ngợi thao tác của một đỉnh.

Thiên tú 天秀: Ngôn ngữ mạng, kiểu khen dẫn chương trình (?) thao tác ưu tú. Được sử dụng nhiều nên thông dụng mạng xã hội.)

Bảy giờ tối, bầu trời trở nên tối tăm, thị trấn nhỏ bắt đầu bật đèn.

Lâm Uyển Ương mới xuống xe, chuông điện thoại di động vang lên.

Diêu Mộ gọi điện thoại tới hỏi thăm, lúc đầu gọi điện thoại cho Tạ Văn Dĩnh nhưng đối phương máy, lúc mới đổi .

Mặc dù tính tính chưởng môn , nhưng nếu so với tiểu Tạ đạo trưởng vẫn dễ gần hơn nhiều.

Chí ít đối phương vẫn sẽ điện thoại.

DTV

Diêu Mộ cũng gì thêm, càng đến lúc thì ngược càng dì để dặn dò nhiều, cơ bản đều là những lời lẩm bẩm của gia trưởng.

cũng sợ, sợ nhiều ngược may, lỡ như miệng quạ đen thì đây?

Lâm Uyển Ương với bên rằng thứ đều , đợi cô xong công việc bên sẽ lập tức về.

Quà lưu niệm, đặc sản mỗi đều phần, thể yên tâm.

Diêu Mộ cúp điện thoại, thở dài.

Vừa vặn Vân Uyên cũng ở trong đạo quán, hỏi: "Sao thế?"

Diêu Mộ: "Thật đầu tiên và chưởng môn quen , là bắt đầu khi gặp ít chuyện xe lửa, mời cô hỗ trợ."

Thấp thoáng cũng qua 3 năm, Diêu Mộ suy nghĩ một chút, tiếp: "Khi đó, may mắn Lâm Uyển Ương giúp , cô chỉ giúp bằng hành động, còn giúp hình thành tâm tính . "

Vân Uyên hỏi: " Tâm tính là cái gì? Mỗi ngày đều tìm đường c.h.ế.t đắc tội Tạ Văn Dĩnh ba ?"

Diêu Mộ liếc một cái, nhàn nhạt : "Đó là vô sự tự thông."

Vân Uyên: "......"

Loading...