Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 582

Cập nhật lúc: 2025-09-11 22:57:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Chương Dẫn : “Bạn đưa đến một hải sản tươi sống, chúng dứt khoát tối nay ăn đồ nướng, cô cảm thấy như thế nào?:

Lâm Uyển Ương: “Được đó, xem tay nghề cũng tồi.”

“Vậy ? cũng là ở mạng tra công thức , thể chỉ là dáng vẻ trông cô thử xem?”

Lâm Uyển Ương liên tục ăn một đống hàu sống, gật đầu : “Mùi vị thật sự ngon đó.”

Cô suy nghĩ một chút, trông trai, thông minh nấu ăn ngon như , quan trọng là ngại tiêu tiền đồng thời còn thể suy nghĩ tiết kiệm tiền cho cô như thế nào như A Dẫn, thật sự lợi cho ai.

Còn là một nhiệt huyết, đây quả thật quá là giỏi.

Tống Chương Dẫn hỏi: “ như để gì?”

Lâm Uyển Ương thành thật : “Không , chỉ nghĩ chẳng trách nhiều thích như , A Dẫn con của thật .”

Tống Chương Dẫn hỏi: “Tập hợp đủ mười tấm thẻ thể đổi giải thưởng ?”

“Giải thưởng gì?!”

Tống Chương Dẫn: “Không , hỏi vì cô cũng thích ?”

Lâm Uyển Ương hề do dự : “Đó là điều đương nhiên .”

Tống Chương Dẫn đổi sắc mặt : “Vậy cô cần suy nghĩ về ? Đạo trưởng Phục Thành đang lo lắng vì cô ?”

“Suy nghĩ gì chứ? Lâm Uyển Ương phản ứng : “Anh sư phụ của , ông là rảnh rỗi quá, cần quan tâm đến ông đừng xem đó là thật.”

Tống Chương Dẫn: “...”

Lâm Uyển Ương tìm bia lạnh uống, gió mùa hạ đang thổi, ở trong sân vườn ăn uống quá thoải mái .

Tuy giáo bái thần khó chơi nhưng cuộc sống vẫn là tiếp tục, thời gian thuộc về bản .

Cũng lẽ bởi vì những đáng ghét , thời gian rảnh rỗi như vật mới càng nên trân trọng.

Thời tiết hôm nay , bầu trời sáng chói ánh trăng thể thấy nhiều ngôi .

Lâm Uyển Ương dựa ghế mây, đợi đến khi giải quyết giáo bái thần, cơ thể của sư phụ cũng hơn, giáo trình của cô ở đại học cũng kết thúc nhất định sẽ sử dụng thời gian hơn một năm để đến khắp nơi xem.

Cứ giống như lúc ban đầu Phục Thành du ngoạn , nhưng mà cô chắc chắn chỉ giới hạn ở trong nước đến những nơi xa hơn để xem thử.

Tống Dẫn Chương xong : “Vậy thì , cũng đến khắp nơi thử, chừng thể bạn với .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-582.html.]

“Thật , thể vệ sĩ của , loại mà cần tiên, thỉnh thoảng mời ăn cơm là .”

Tống Chương Dẫn: “Câu nhớ trong lòng , trời tối ngủ sớm chút , ngày mai còn việc .”

“Được, ngủ ngon nhé.”

Lâm Uyển Ương trở về phòng, khi chuẩn mở cửa đầu một cái vẫn còn ở đó.

Bờ vai của A Dẫn khá thẳng.

Buổi sáng ngày hôm , Tạ Văn Dĩnh lấy nguyên liệu hôm qua đưa đến một bữa cháo hải sản.

Tài nghệ của Tiểu Tạ đương nhiên còn gì để chê, Lâm Uyển Ương ăn ba chén, cô nhớ đến Diêu Mộ từng một câu: “Mỗi thấy mặt của bạn học Tạ Văn Dĩnh ở trong kính, gả cho bản trai giỏi , thể một lòng hướng đạo đó là bởi vì khác đều lọt mắt xanh.”

DTV

Lần chỉ một Lâm Uyển Ương , Bảo Tâm theo.

Tống Chương Dẫn đưa cô đến cửa, dặn dò cô nhất định cẩn thận, đến nỗi khiến cho Lâm Uyển Ương khá tự tại.

Nói như thế nào, dù ai thái độ với cô.

Không đến Phục Thành xa dùng lao động trẻ em, mỗi Tạ Văn Dĩnh và Diêu Mộ đều cảm thấy cô vấn đề, dù nếu như cô chống đỡ nổi thì khả năng xong đời cùng .

Lâm Uyển Ương đến cửa công việc hẹn sẵn gặp mặt, cô đến cũng tương đối sớm, cô ở yên tại chỗ đợi mười phút mới lượt đến.

Cô đột nhiên nhớ năm sóng tuyên truyền đến đại học Minh Nam hoạt động, hình như trong đại học linh khí, tượng của Mã Khắc Tư thì thể… phát tài.

Lâm Uyển Ương lúc đó cảm thấy khó thể tượng tưởng, tuyên truyền còn tin Mã Khắc Tư? Sau đó cô tiện tay báo cáo .

Lúc đó bảo vệ của trường và sở cảnh sát phát đến đuổi các ông các bà chạy tán loạn trong trường học, cũng xem như là cảnh kỳ lạ .

Những mắt cũng giống sự kỳ diệu hiệu quả như .

Lâm Uyển Ương theo lên xe, xe chạy đến một toà nhà dừng .

Phía bên đây cái sân lớn, đất trống cũng tập trung ít .

Đám bọn họ đến là để chấp nhận soi sáng, còn già nhập giáo đến xem lễ.

Lâm Uyển Ương ngay tại chỗ chừng mười phút thấy từ trong đó bảy tám .

Đứng đầu là một thiếu niên, độ tuổi cụ thể nhưng lẽ quá hai tuổi, mặc quần thụng màu đen, phía là một áo yếm màu đỏ khảm mạn phát sáng, ánh mặt trời chói lấp lánh.

Trước tiên thứ khác, đây vô cùng hiệu quả sân khấu, tính xem vô cùng ,

Lưu Chính Hảo đè thấp giọng : “Có một cái cho ấn tượng là “nhân vật lợi hại”, vô cùng khí thế.”

Loading...