Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 570

Cập nhật lúc: 2025-09-11 22:57:17
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ghế VIP xem sân khấu khiêu vũ.

Trương Dụ là bạn đồng hành đến đây với Mã Dã, im lặng quan sát nửa ngày, nghĩ một chút : “ cảm thấy cô gái tính mà, nào khủng bố như , hại cả đường đến đây đều thấp thỏm trong lòng.”

Mã Dã trừng một cái, thì cái gì, đó túm lấy Diêu Mộ ở phía : “Này em, hãy một chút về ở phía .”

Diêu Mộ giật : “ cảm thấy mà, tuy tính khí lắm nhưng trẻ tuổi khó tránh khỏi đều như , cô vẫn phân biệt trái, hơn nữa giúp đỡ khác, tam quan chính trực.”

Mã Dã Diêu Mộ với ánh mắt khó tin, nhỏ giọng : “Người em , nếu bức h.i.ế.p thì hãy chớp mắt một cái.”

Diêu Mộ: “…Anh hiểu lầm , chuyện đó.”

Mã Dã với vẻ kinh ngạc: “Không nhờ trai như nhưng mắc hội chứng Stockholm (/)!”

DTV

(/) hội chứng Stockholm (格斯摩尔综合症) còn gọi là quan hệ bắt cóc, là thuật ngữ mô tả một loạt những trạng thái tâm lý. Trong đó con tin lâu ngày chuyển từ cảm giác sợ hãi, căm ghét sang quý mến, đồng cảm. Hiện tượng thể tới mức bảo vệ và phát triển phẩm chất của kẻ bắt cóc.

Diêu Mộ: “Anh đừng lung tung.”

“Bỏ , bỏ , cũng giúp nổi , dù chúng hợp sức cũng đấu , an hem vẫn nên tự chăm sóc cho .”

Diêu Mộ: “…”

Anh cảm thấy hình như hiểu lầm gì , thôi, giải thích cũng là chuyện chỉ một hai câu là xong, bằng lát nữa Lâm Uyển Ương thấy tức giận.

Đây cũng là chuyện gì quan trọng, dù say cũng gặp nữa.

Lâm Uyển Ương dừng chân, ngoái đầu ba phía : “Đi chậm như là sợ dẫm c.h.ế.t kiến ?”

Mã Dã lập tức run lên, vội vàng tăng nhanh tốc độ chân.

Trương Dụ lắc đầu : “Tiểu Mã kiến thức quá ít.”

Diêu Mộ: “…”

Không, là kiến thức của quá ít.

———

Sau khi thấy chiếc xe của Diêu Mộ, nhận của hai đàn ông nữa đổi mới, lợi ích của ngành nghề bắt quỷ trừ tà đều cao như ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-570.html.]

Hai đều dọa cho ngây , suốt đường còn mở miệng hỏi thêm câu nào nữa.

Sau khi xuống xe, Lâm Uyển Ương hãng xe mắt.

Mười giờ tối, nhân viên của hãng xe tan , nhưng bên trong vẫn còn nguồn sáng lờ mờ.

“Xe của mua ở chỗ hả?”

Mã Dã gật đầu như gà mổ thóc trả lời: “Tốn của bốn trăm ngàn tệ đấy, thật sự đáng hận.”

Hãng xe chọn địa điểm kinh doanh khá vắng vẻ, nhưng như cũng bình thường, dù thì loại cửa hàng như thế thường chiếm diện tích lớn để khách hàng thể thử xe.

Phía là mặt tiền cửa hàng, phía một nhà kho lớn, cửa hàng chủ yếu kinh doanh xe secondhand. Vì chất lượng xe tồi, hơn nữa giá cả cũng rẻ hơn giá thị trường một chút nên việc ăn .

Lâm Uyển Ương: “ đằng dạo một vòng, các thể tới đằng gõ cửa xem xem bên trong .”

Diêu Mộ: “ , sẽ dùng danh nghĩa đến mua xe để hỏi, sẽ đánh rắn động cỏ.”

Lâm Uyển Ương gật đầu, đó trực tiếp lên , bước chân nhẹ nhàng nhanh chóng biến mất trong màn đêm.

Mã Dã do dự một lúc mới : “Người đóng cửa chúng còn đến liệu lắm ? Nếu phá cửa thì bốn liệu ít quá ? gọi thêm mấy em nữa nhé.”

“Có gì mà với , chờ lát nữa tới đàm phán, hai đừng gì cả.”

Diêu Mộ đối với loại chuyện sớm thông thạo, dù cũng là đại diện phát ngôn của đạo quán, bình thường giao tiếp với nhiều , thậm chí còn giao tiếp với cả quỷ.

Người ở trực đêm trong tiệm thấy tan còn khách nên vốn chẳng để tâm lắm, nhưng Diêu Mộ trận, giới thiệu bản phụ trách mua xe cho công ty, hơn nữa còn mua một mười tới hai mươi chiếc, đối phương lập tức đổi thái độ ngay và luôn.

Thần tài cỡ tất nhiên thể đuổi .

Diêu Mộ thọc một tay túi quần : “Như , gọi giám đốc của tới đây, bàn bạc với tiếng trong chuyện .”

“Ôi chao, chứ, lập tức thông báo ngay đây, mời ngài ở đây chờ trong chốc lát.”

Mã Dã mà há hốc mồm, chờ nọ mới nhỏ giọng : “Người em , với ngoại hình và kỹ năng diễn xuất của diễn viên đúng là một tổn thất lớn của ngành giải trí. Nếu nghề trừ tà bắt quỷ thì còn tưởng rằng là giai cấp quản lý trong một công ty nào đó đấy.”

Diêu Mộ: “Cảm ơn khen, phiêu bạc trong giang hồ nhiều thêm một kỹ năng phòng luôn là chuyện đúng đắn.”

“Có đạo lý!”

———

Loading...