Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 567

Cập nhật lúc: 2025-09-11 22:57:14
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đám khung cảnh xung quanh một chút, nơi núi cây, nhưng sân vận động, nhầm đường ?

DTV

“Cô dẫn chúng ?” Có mở miệng hỏi.

Lâm Uyển Ương: “Không mặc áo quần nhiều quá , cũng cảm thấy mặc quá nhiều, núi ai cả, chi bằng chúng giải quyết một chút?”

Mã Dã đối phương , trong đầu lập tức miên man bất định: “Được nha, chúng lên núi .”

Hắn thời gian một chút, bây giờ cách thời gian mở màn vẫn còn nửa tiếng, đủ thời gian!

Đây chính là kỳ ngộ khó , lúc đầu chỉ là mồm mép chiếm tiện nghi thôi. Không ngờ vẫn còn chuyện chờ ở đây nữa!

Ba đàn ông ở bên cạnh cũng sợ ngây , gan lớn hỏi: “Hai đều lên đó hết chúng ở đây chờ nhàm chán ?”

Lâm Uyển Ương: “Hay là cùng lên luôn , hai bên giao lưu một chút.”

“Đương nhiên là !”

“Được nha!”

Ba lập tức trở nên kích động, chuyện theo góp vui cơ chứ. Đối phương chỉ một , hơn nữa còn là một cô gái, chẳng lẽ bọn còn thể xảy chuyện gì ư?

Vì thế một hàng năm vui tươi hớn hở núi.

Nói là núi, kỳ thực cũng chỉ là một sườn núi bé tí, nhưng bên ở cực bắc xa côi nên bình thường ít qua .

Lâm Uyển Ương dừng chân , : “Vậy thì ở đây .”

Bốn lập tức trở nên kích động, nhưng chờ đối phương lưng , nào là cô gái nhiệt tình mời gọi lúc nãy nữa.

Rõ ràng là một khuôn mặt thất khiếu chảy máu, đầu lưỡi thè dài.

“A!!!!!”

Tiếng hét chói tai vang vọng cả núi đồi khiến chim chóc giật hoảng sợ.

———

Hôm nay Diêu Mộ cũng mặt ở trường học, chuẩn đến đón Lâm Uyển Ương cả hai cùng về đạo quán với .

gọi cho đối phương nên mới tìm đến ký túc xá nữ, vặn thấy bạn cùng phòng của Lâm Uyển Ương, mấy cô gái đó gạp Diêu Mộ đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-567.html.]

“Lâm Uyển Ương ở ?”

Cao Thư: “Vừa nãy cô với bốn gã đàn ông trông lưu manh, chúng lo lắng, nhưng thấy xe của bọn họ thực sự lái trong trường, chúng nên báo cảnh sát ?”

Diêu Mộ: “…”

Anh chợt sực nhớ đến trận đấu đ.ấ.m bốc tổ chức trong sân vận động của trường, hôm nay nhiều xe từ bên ngoài đến, còn một chị xã hội” cũng đến nữa.

Diêu Mộ suy nghĩ thật nhanh hỏi: “Rốt cuộc xảy chuyện gì?”

Cao Thư đơn giản thuật chuyện xảy ở tiệm lẩu, cô cuộn chặt nắm tay : “ vẫn nên báo cảnh sát thôi!”

Diêu Mộ: “Không cần , chuyện giao cho xử lý, quanh trường học một vòng, nếu thấy thì tính .”

Báo cảnh sát gì chứ… để chú cảnh sát tới bắt Lâm Uyển Ương .

Anh chỉ cần dùng đầu ngón chân cũng thể tưởng tượng mấy đó chọc giận đại ma vương , chừng lúc ở trong tình trạng nước sôi lửa bỏng.

Diêu Mộ thật sự hiểu tại thế giới nhiều mắt tật như , dám to gan lớn mật trêu chọc Lâm Uyển Ương.

Nếu chuyện e là cả ban ngành đặc biệt và Huyền môn nào dám tin!

Diêu Mộ lên xe, lái xe chạy dọc theo đường nhỏ trong khuôn viên trường.

Ở chung với Lâm Uyển Ương lâu như , hiểu rõ cách hành sự của cô, hơn phân nửa là chọn nơi nào đó vắng vẻ để hạ độc thủ .

Diêu Mộ thấy chiếc xe Jeep đỗ bên đường bèn xuống xe lên núi.

Sau khi rẽ qua một khúc ngoặc liền thấy bàn chân của Lâm Uyển Ương đang dẫm lên bả vai của một .

Lâm Uyển Ương: “Không chê mặc quần áo nhiều , đều cởi hết cho .” Rõ ràng bốn đàn ông chỉnh đốn một trận trò, ai dám phản kháng, nào nấy run rẩy cởi quần áo .

Diêu Mộ: “…”

Này… mức độ quá , Lâm chưởng môn bước đường bắt khác cởi quần áo ư?

Quần áo mùa hè vốn mỏng manh, Mã Dã nhanh chóng cởi áo .

Ban đầu Lâm Uyển Ương chỉ dạy cho bọn họ một bài học, gì mà “chuyện mà thì đừng đẩy cho khác”, thế giới cảm giác đồng cảm như bản cũng trải qua nên thể để cho mấy đích trải nghiệm một chút.

Chờ đến khi cả đám cởi xong thì cô bắt đầu hối hận , cũng càng giận hơn, dùng sức đạp đất một cước: “Anh cay mắt ! Đồ khốn kiếp !”

Mã Dã: “…Bà cô nhỏ của ơi, cô như vô lý đấy, cô bắt cởi ?”

Loading...