Thời gian và địa điểm lúc hình như quá thích hợp, nhưng vẫn móc một chai nước từ trong ba lô , do dự : “Chai từng uống , cô chê...”
Lâm Uyển Ương đợi hết câu túm chai nước tới mở nắp , đó chút do dự đổ lên đầu phụ nữ đang mặt đất.
Ba : “…”
Người phụ nữ chậm rãi mở mắt , khẽ ho khan mấy tiếng, đó dậy từ mặt đất.
“Con trai, con trai của ?”
Lâm Uyển Ương: “Không cô đứa con trai nào? bọn chúng đều đến .”
“Sao mấy ở trong nhà ...” Người phụ nữ đầu , đó trợn mắt hét toáng lên khi thấy tiểu quỷ đang lơ lửng giữa trung. Diêu Mộ lập tức nhanh tay lẹ mắt dán bùa cấm ngôn lên đối phương.
Lâm Uyển Ương lập tức Diêu Bì Bì với ánh mắt khen ngợi, đó mới với đất: “Lúc muộn lắm , nếu chút đạo đức thì đừng đánh thức khác.”
Người phụ nữ ôm con trai của , hoảng sợ lùi , mấy mắt với vẻ thể tin .
Lâm Uyển Ương cảm thấy dùng ánh mắt câu thông như thế , : “Cô hỏi tại nó ở đây? Tại chúng ở đây?”
Người phụ nữ gật đầu.
“Hẳn là cô cũng tại tiểu quỷ trở về. Về phần chúng ? Chúng chỉ ngang qua xem thể giúp gì thôi.”
Người phụ nữ xong lập tức Lâm Uyển Ương với ánh mắt cầu xin.
“Ồ, cô cầu xin cũng vô dụng, con từ tới nay chỉ giúp lí giúp .”
Người phụ nữ: “…”
Ba đàn ông sang , ai xảy chuyện gì.
Tiểu quỷ bệ cửa sổ chậm rãi bay nhà.
Nó dừng mặt phụ nữ, hỏi với khuôn mặt thất khiếu chảy máu: “Tại g.i.ế.c con?”
Người phụ nữ cúi đầu xuống, cả ngừng run rẩy, cũng dám đối diện với nó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-559.html.]
“Có chuyện từ từ , hét toáng lên đấy, bằng nó ném cô xuống chúng cũng mặc kệ.” Lâm Uyển Ương qua lột lá bùa đối phương xuống.
DTV
Người phụ nữ dọa nhẹ, ngắt quãng : “… cũng là… cách nào khác…tha cho .”
Chuyện đến một bước , ba tới dường như hiểu chút gì đó .
Lâm Uyển Ương : “Cô hết chuyện mà cô , đừng để nó tay.”
Người phụ nữ lóc thảm thiết, nước mắt chảy dài: “ , , sai .”
Trương Dịch Đồng là thành phố Ninh, vì nhà chồng bảo đưa đứa bé tới tỉnh lỵ học nên cô mới đưa con tới đây.
Trương Dịch Đồng và chồng hiện tại là hôn nhân hai, cô với chồng một đứa con. Khi đứa bé bốn tuổi, cô dan díu với chồng thứ hai trong lúc cả hai đều gia đình.
Sau đó nam nữ hai bên đều ly hôn và nhanh chóng tổ hợp thành một gia đình.
Trương Dịch Đồng hài lòng về chồng thứ hai, đối phương nhiều tiền, hai cũng chung đề tài để . Chỉ một điểm duy nhất đó là hai đều con riêng trong cuộc hôn nhân .
Dựa theo chính sách lúc đó thì khi kết hôn bọn họ sinh thêm con nữa.
Cô nghĩ tới nghĩ lui, nếu con, chờ khi con trai của chồng trưởng thành thì gì chỗ cho cô nữa, nhất định sinh một đứa mới .
Trương Dịch Đồng phí hết tâm tư, cuối cùng cũng nghĩ một cách, chỉ cần con trai của chồng cô chết, chiếm danh ngạch nữa, thì cô thể sinh !
Trong lòng cô quyết, chi tiền thuê lấy mạng đứa nhỏ.
con trai của chồng cô chăm coi kĩ, ông nội bà nội ngày nào cũng đón đón về, suốt một tháng liên tục thể tìm cơ hội xuống tay.
Trương Dịch Đồng thấy con đường kẹt bèn đánh chủ ý lên con trai ruột.
Nếu con trai với chồng c.h.ế.t thì cô thể sinh thêm một đứa nữa!
Trương Dịch Đồng càng nghĩ càng cảm thấy thể thực hiện , đứa con trai với chồng từng là cái đinh gì trong mắt cô .
Chiều hôm đó, cô gọi Lưu Đàm Nghĩa mới bốn tuổi lên xe. Sau khi cha li hôn, đứa bé đó vẫn luôn bỏ mặc quản.
Lúc đó Lưu Đàm Nghĩa tràn đầy vui sướng lên xe, nó cho rằng thật sự đưa chơi!
Xe lái đến một nơi vắng vẻ, sát thủ mà cô thuê thấy đứa nhỏ đáng thương quá nên do dự thể xuống tay.
Cuối cùng đứa bé Trương Dịch Đồng bóp cổ đến chết.
Đây là chuyện của mười mấy năm , lúc đó năng lực trinh sát cao như bây giờ, hơn nữa cô còn một mực chắc chắn đứa bé bọn buôn bắt cóc. Dưới tình huống tìm thấy thi thể, phía cảnh sát chỉ thể đưa kết luận đứa bé mất