Anh gì gan để Lâm chưởng môn hít khói thuốc thụ động.
Lâm Uyển Ương thấy cảnh đó bèn nhỏ giọng với Tống Chương Dẫn: “Anh Diêu Mộ ở mặt chú trọng hình tượng kìa, ngay cả t.h.u.ố.c lá cũng hút! Con !”
Tống Chương Dẫn suy nghĩ một chút : “ phản đối hút thuốc lá.”
DTV
Diêu Mộ và Tạ Văn Dĩnh liếc lẫn , hôm nay hàng xóm cũng tới , đây tụ tập gì .
“Cái đó... Tống sợ ?” Diêu Mộ mở miệng hỏi.
Tống Chương Dẫn: “Không sợ, A Ương nguy hiểm.”
Lâm Uyển Ương : “Bì Bì vẫn là ít giao thiệp với khác quá, bằng sẽ phát hiện quỷ đáng sợ bằng . Anh tự ngẫm mà xem, nhiều suýt chút nữa mất mạng đều do chứ quỷ.”
Diêu Mộ đột nhiên thức tỉnh, kinh ngạc : “Chao ôi, đúng là thật!”
Tạ Văn Dĩnh lắc đầu ngán ngẩm, bao giờ mới chịu động não đây? Thôi, cách nào tưởng tượng một ngày đối phương sẽ trở thành dáng vẻ khôn khéo.
“Nếu đến đủ thì việc thôi.” Lâm Uyển Ương về phía . Ba còn lập tức đuổi theo.
Bốn trực tiếp đến bãi đỗ xe.
Lần Diêu Mộ đến đây với Triệu Vũ Thinh và phong ấn con quỷ đó trong thang máy ở tầng hầm B1.
Lâm Uyển Ương ném một tấm bùa triệu hoán, trong miệng niệm chú ngữ.
“Trú chi kỳ, bảo triện phiêu phiêu, thực phán quỷ thần chi tế.”
Lâm Uyển Ương niệm chú xong thì ném bùa trong tay ngoài, pháp trận phong ấn lúc lập tức hóa giải.
Mọi lên màn hình tinh thể lỏng, thang máy từ tầng 18 liên tục rớt xuống, con màn hình ngừng đổi.
Lúc nó hiển thị ‘1’, thang máy ‘ting’ một tiếng mở , nhưng bên trong trống hoác.
Lâm Uyển Ương: “Không , thứ đó chạy một bước !”
Cô đầu hỏi Diêu Mộ: “Anh cô gái đến tìm xử lý chuyện ở tầng mấy ? Nhanh gọi điện thoại cho cô !”
Diêu Mộ: “Tầng mười bốn! lúc đó loại trừ , lẽ nó nhằm cô .”
Lâm Uyển Ương: “Đương nhiên nhằm cô , là nhằm chung thang máy với cô , chính là đứa bé hành vi cử chỉ thích hợp đó! Mau hỏi xem đứa nhỏ đó ở lầu mấy.”
Một con tiểu quỷ lệ khí nặng như thật là hiếm thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-558.html.]
Diêu Mộ dám chậm trễ, vội vã gọi điện thoại , đó ngẩng đầu lên : “Đứa bé đó sống ở lầu tám.”
Lúc , đèn trong thang máy bỗng tắt ngúm, trục trặc nữa . Lâm Uyển Ương lập tức chạy về phía cầu thang bộ, khi pháp trận hóa giải thì con quỷ đó mới xông ngoài, lẽ nó vẫn thực hiện ý đồ.
Sau khi đối phương giam giữ, lệ khí càng điên cuồng tăng lên, hình như còn lợi hại hơn lúc .
Lúc Lâm Uyển Ương lên đến lầu tám thì phát hiện nơi một gian bóp méo, tất nhiên nó tác dụng đối với cô.
Tầng cả thảy bốn hộ gia đình, cô lập tức chằm chằm căn hộ tận cùng bên , đó móc giấy khỏi túi.
Người giấy thuận theo khe cửa chui tọt nhà, mấy giây liền thấy một tiếng ‘cạch’, cánh cửa mở từ bên trong.
Lâm Uyển Ương nhà liền thấy một phụ nữ ngất xỉu ghế sô pha, một bé trai sáu bảy tuổi tới ban công, một chân giẫm lên rào chắn.
Nếu chậm hơn một chút nữa, đứa trẻ rơi từ tầng tám xuống thì gần như còn đường sống sót.
Trước mặt bé trai mặc đồ ngủ là một đứa trẻ mặt đầy hắc khí đang lơ lửng giữa trung, tuổi tác của cả hai cũng tương đương .
Phản ứng của hai giấy càng nhanh hơn, vội vã túm lấy vạt áo của bé trai kéo .
Lâm Uyển Ương ném một lá bùa về phía nó, tiểu quỷ kêu thảm một tiếng, liên tục lùi hai bước.
Cô bình tĩnh : “Lúc ngươi dẫn dụ thằng bé ngoài mấy đều g.i.ế.c nó.”
Trong mắt tiểu quỷ tràn đầy oán độc.
“Là mấy ép , sẽ khiến nó c.h.ế.t xuống bạn với . Nếu c.h.ế.t thì nó thể sống !”
Lâm Uyển Ương: “Ngươi hãy suy nghĩ cho kĩ, là thằng bé hại c.h.ế.t ngươi ? Ngươi g.i.ế.c nó , chẳng nó cũng đáng thương giống ngươi ?”
Tiểu quỷ đột nhiên do dự, vẻ mặt thoáng cái trở nên rối rắm.
lúc , bé trai mặt đất chậm rãi tỉnh , nhóc dậy : “Tiểu Nghĩa, đến tìm tớ chơi ?”
Sau đó về phía phụ nữ té mặt đất, hoảng sợ hét lên: “Mẹ ơi, ?”
Tiểu quỷ thấy đối phương chạy về phía phụ nữ té mặt đất, lệ khí nhất thời bành trướng, cũng nhào về phía đó.
Lâm Uyển Ương coi như hiểu, mà tiểu quỷ thật sự hận là phụ nữ đằng , hơn nữa còn là yêu hận.
Cô niệm một đoạn tịnh hóa chú, cảm xúc của tiểu quỷ bấy giờ mới định .
Lúc ba cũng đuổi tới nơi, bọn họ quỷ thuật vây khốn ở lối lên cầu thang, cho nên trì hoãn một thời gian.
Lâm Uyển Ương : “Tìm cho một ly nước.”
Diêu Mộ: “A… Cô khát ?”