Nghe câu , ba bên đều sang, đây là từ xuất hiện?
Lời xong, cô chút do dự hỏi: “Bắt dễ dàng như , nếu như đưa cho năm vạn tệ thì ? Bỏ , đưa thì gọi điện đòi.”
Ba : “…”
Đạo sĩ những đồng hành cùng cô gái đều hứng thú, : “Hay là cũng xem cho các một quẻ? Bùa bình an? Hay bùa đào hoa cũng ?”
Tạ Văn Dĩnh: “…”
Lâm Uyển Ương nhấp một ngụm Cocacola, nọ hứng thú hỏi: “Được , ông thể xem giúp , nhưng tiên một chuyện cần , nhà nghèo tiền, nếu xem miễn phí thì khỏi ."
Tạ Văn Dĩnh, Tống Chương Dẫn: "..."
Đạo sĩ: "..."
Đạo sĩ ho khan một tiếng, đoán chừng là từng gặp nào chuyện trực tiếp như .
Ông phe phẩy tay áo rộng, vuốt vuốt chòm râu cằm, sợ đủ vẻ, : "Gặp gỡ chính là duyên phận, bần đạo hành y tế thế chủ yếu cũng là vì tiền, mà vì kiếp chúng duyên phận! Hôm nay mới thể cùng một chỗ chỉ điểm cho cô!"
Lâm Uyển Ương bên cạnh cắn Hamburger, gật đầu liên tục: “ hiểu mà, nhưng mà thực sự tiền.”
DTV
Tạ Văn Dĩnh vẫn luôn im lặng, cách ăn mặt của đối phương, tám chín phần mười là đến đây lừa đảo, ghét nhất là kẻ giả danh lừa bịp, bại hoại danh dự đạo môn.
Bảo Tâm đầu, thì thầm với Tống Chương Dẫn: "Em thấy ấn đường của chưởng môn nhà chúng đen, nhưng thấy sắc mặt của sư đen thui, đáng sợ quá."
Tống Chương Dẫn vỗ vai đứa nhỏ: "Đừng sợ."
Đạo sĩ ngượng ngùng, thấy đối phương khó chơi, suy nghĩ một chút, xúc động : "Cô đừng nghi ngờ lời , nếu trong vòng mười ngày tới công việc sẽ gặp rủi ro, đường tình duyên cả đời cũng khởi sắc."
Ông nặng lời đến như , tin dọa cô!
Lâm Uyển Ương bỏ gà rán đang gặm xuống, ngẩng đầu nọ: "Ông dám nguyền rủa biến thành quỷ nghèo, còn ế cả đời? Ông c.h.ế.t đúng ?"
Tạ Văn dĩnh, Tống Chương Dẫn: “...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-551.html.]
Vừa bầu khí còn khá mà, phát triển tới bước nhanh như ?
Bình thường thì cũng khôi , tàu cao tốc giám sát cũng lắm .
"Cô gái chuyện thô lỗ như chứ." Đạo sĩ suy nghĩ , lẽ là ông hù doạ , trong lòng vui mừng, ông : " Cô cần sợ, chỗ của bùa trừ tà và bùa đào hoa. Chỉ cần cô thỉnh hai cái về, đảm bảo vạn sự bình an, bùa trừ tà 300, bùa đào hoa 300, cô xem thử ?"
Lâm Uyển Ương nghĩ đây là chuyện quái quỷ gì chứ, moi tiền cô cơ đấy.
Mà bùa trừ tà cô bán cũng chỉ 100 tệ! Ông dựa cái gì!
Cô hỏi: "250 ?"
Đạo sĩ do dự một chút, : "250 cũng , xem như chúng hữu duyên."
Bảo Tâm tức giận : " thấy ông mới giống đồ ngốc thì , lá bùa là đồ giả !"
Đạo sĩ liếc mắt đứa trẻ, bất mãn : "Một đứa con nít như nhóc thì cái gì mà , nếu đắc tội tổ sư gia hậu quả sẽ khó lường."
Tạ Văn Dĩnh nhảm nữa, mở miệng : " Xin hỏi ông là đạo sĩ đến từ đạo quán nào, thuộc trường phái nào?"
" là đạo sĩ thuộc phái Chính Dương ở Hợp Thành "
Lâm Uyển Ương chút ngoài ý , đây là đạo quán của Ngô Tùng Ẩn ?
Tạ Văn Dĩnh gật đầu, hỏi: "Xin hỏi ngươi sư phụ của ông tên là gì?"
Đạo sĩ hếch cằm lên: " Chẳng lẽ còn thể lừa mấy chắc, là tử đời thứ ba mươi tám của phái Chính Dương, các cô từng qua tên Ngô Tùng Ẩn , tin thể lên mạng tra thử, sư phụ hơn năm trăm nghìn fan hâm mộ, là một V lớn, ở trong đạo môn cũng cũng là nhân vật tiếng tăm."
Lâm Uyển Ương gặm chân gà: "Bây giờ rảnh với ông mấy chuyện , đợi ăn xong sẽ thu thập ông."
Cô đói đến mức n.g.ự.c dáng lưng, khi gọi đồ ăn, nhân viên phục vụ còn tưởng đây là phần ăn của bốn .
Ngô Du chút bối rối, mấy hỏi nhiều như chẳng lẽ cũng hiểu về mấy chuyện ? mà cũng thấy họ phản bác lời ông mà.
Ông tự an ủi cần lo lắng, chuyện bịa tới bịa lui bao nhiêu , chắc chắn sẽ sơ suất.
Sau khi Lâm Uyển Ương cơm nước xong xuôi, thu dọn cái bàn nhỏ sạch sẽ, lúc mới lấy điện thoại .