Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 547

Cập nhật lúc: 2025-09-10 22:26:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có lẽ động tĩnh kinh động đến đám trẻ con đang ghé cửa sổ, trong phút chốc bọn chúng đều mở mắt !

Trong mắt những đứa trẻ đều con ngươi màu đen! Chỉ một mảng trắng toát, đang hung tợn chằm chằm ông !

Đôi mắt trắng toát đó tràn đầy ác ý! Có vẻ như chúng đang cố bò từ cửa sổ!

Dương Thụy Đông định kêu to, Lâm Uyển Ương giành một bước nhanh chóng đến bên cạnh đối phương, dán một lá bùa cấm ngôn.

DTV

Cô ôm cánh tay nọ, : "Đã muộn như , đừng phiền tới hàng xóm, chú ý tới phẩm chất của một chút.”

Lâm Uyển Ương nghiên cứu cách đối phó với đám côn đồ mất nửa năm, đó sáng tạo một loại bùa mới gọi là bùa cấm ngôn, nghĩ tới dùng trong cảnh như , ngược hiệu quả thần kì!

Xem công sức của cô hề uổng phí, cô hài lòng.

Hai tay Dương Thụy Đông bóp lấy cổ , mặc kệ ông dùng sức cỡ nào cũng phát một chút âm thanh nào. Ông sợ hãi Lâm Uyển Ương, thật sự yêu thuật ?

Lâm Uyển Ương: "Cái ánh mắt của ông là ý gì, tức giận đấy, bản là đạo giáo chính thống, những thứ cửa sổ vẫn luôn theo ông, liên quan gì tới ?"

Cô là một cư sĩ đắn của đạo giáo, chỉ ngẫu nhiên nuôi một hai con tiểu quỷ thôi, cũng gia tộc giàu , thể nuôi nhiều như .

Dương Thụy Đông cọ mũi chân xuống mặt đất, ngừng lui về phía , cách cửa sổ xa một chút.

Lâm Uyển Ương thở dài: " mấy các ông đúng thật là nhàm chán, mới còn lớn tiếng mạnh miệng lắm , bây giờ biến thành con cừu con ? Giờ còn ngoài ?"

Mặc dù Dương Thụy Đông , nhưng liều mạng lắc đầu, lắc đến mức giống như uống nhầm thuốc .

Sợ đối phương hiểu lầm ý .

Ông ! Không !!

Hai mặt đất thể thấy linh hồn của trẻ sơ sinh, nhưng thấy ông chủ của họ sợ hãi đến mức sắc mặt tái nhợt, hành vi trông quá bình thường, họ cũng rằng bên ngoài chắc chắn thứ gì đó.

Chuyện xảy hôm nay quá tà môn, bọn họ cũng sợ hãi, dám giãy dụa nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-547.html.]

Lâm Uyển Ương: "Nói , nếu mấy đại bảo bối sẽ tới cắn đầu ngón tay của ông đó, khá đau."

Đám : "..."

Bây giờ Tống Chương Dẫn cũng chút hiểu rõ, vì thái độ của Diêu Mộ và Tạ Văn Dĩnh đối với Lâm Uyển Ương ngoại trừ tôn kính, còn kèm theo khát vọng sống mãnh liệt.

Lời đồn đãi tuy rằng thêm bớt ở bên trong, nhưng là cũng chắc tất cả đều là tin đồn vô căn cứ, lửa thì khói……

Tên bác sĩ một màn doạ sợ, đất nào còn dám giấu diếm, Lâm Uyển Ương đối phương sướt mướt, lúc mới tới gỡ bùa cấm ngôn .

"Được , cần sợ, ông mau cho . Nói xong, lập tức thể báo cảnh sát cho ông tù nha, bây giờ thì , sớm kết án nhanh, nhất định chuyện phức tạp lên như ."

Dương Thụy Đông run rẩy địa chỉ.

Người trông coi cái tiểu viện cũng đơn thuần là của ông , Dương Thụy Đông thể ăn thuận lợi như , nhất định là đầu ở đây chống lưng.

Suy cho cùng, một phụ nữ rõ ràng ký hợp đồng để mang thai và sinh con, hàng tháng họ đều trả lương, nhưng khi mang con trong bụng mấy tháng, khi sắp sinh họ thật sự nảy sinh tình cảm, và một bắt đầu cảm thấy bán nữa.

Bọn họ đương nhiên thể để cho những phụ nữa như , dù đây cũng là một khoản tiền lớn, cho nên uy h.i.ế.p là chuyện tất yếu.

Mặc dù chăm sóc lời ăn nhẹ nhàng, nhưng những gác cửa thì luôn bày vẻ mặt ác liệt, để những phụ nữ nông dân ở quê, những cô gái trẻ đây vì thiếu tiền, thể ngoan ngoãn lời.

Lâm Uyển Ương đầu Tống Chương Dẫn.

"Bây giờ tra manh mối."

Tống Chương Dẫn suy tư, : "Gọi điện thoại báo cảnh sát , cô cũng cần tới lui, bọn họ cũng sẽ gì những sản phụ , dù cũng cũng là bắt , biến trở thành công cụ kiếm tiền."

" cũng nghĩ như , đợi tiếp nhận án tới đây, chúng sẽ rời ." Lâm Uyển Ương ghế .

Tống Chương Dẫn : "Vất vả cho cô ."

Lâm Uyển Ương mỉm lắc đầu, khá hứng thú đất, " vất vả cái gì chứ, ngược thấy ông càng vất vả hơn đấy."

Dương Thụy Đông điểm đến tên, trong lòng run rẩy một trận, vội vàng : " vất vả, vất vả!"

Lâm Uyển Ương: "Bây giờ ông thể vất vả, nhưng thì nhất định."

Loading...