Trong phòng việc phía , ngoại trừ một bàn việc lớn, bên bày nhiều chai lọ, thì trong góc còn tủ lạnh.
Trương Lan tới bên cạnh tủ lạnh, đầu cô : "Qua đây, mà cô thể để túi xuống, mang suốt như mệt ?"
Lâm Uyển Ương: “ quen , mệt.”
Cô bước tới, Trương Lan mở cửa tầng đông lạnh .
Từng cái đựng trong túi trong suốt, xếp chồng lên tầng tầng lớp lớp.
Trông vẻ m.á.u me nhầy nhụa, thể mang máng thấy tứ chi, vì đầy một tháng nên hai mắt đều nhắm .
Lâm Uyển Ương: “Tất cả đều là nguyên vật liệu ?”
Cô hỏi xong, liền mở lớp bên , đó là từng chai thủy tinh, trong hẳn là dầu.
Với lượng hàng cất trữ và phí đắt đỏ như , đối phương đúng là một giàu .
Lâm Uyển Ương phát lời cảm thán hợp thời, cảm thấy cả thế giới kiếm tiền quá dễ dàng, ngoại trừ bản bấm ngón tay đếm tới đếm lui mỗi ngày.
Cô im lặng đóng tủ lạnh , đó lấy Thất Tinh Kiếm trong túi .
Trương Lan kịp phản ứng, mở miệng hỏi: "Cô đang gì ?"
Lâm Uyển Ương với giọng bình tĩnh: "Thanh kiếm của chờ lát nữa sẽ dùng để đánh cô, kết bạn với cô, hiểu chứ?"
"Cô tới đây phá đám ?" Trương Lan cực kỳ hoảng sợ.
"Cũng thể hiểu như ."
Trương Lan lạnh một tiếng: "Đến chỗ la lối om sòm, cô là ai? Có chán sống ?"
"Không, còn sống đủ, bây giờ đánh cũng quen tự giới thiệu ? Vậy thôi, tại hạ Lâm Uyển Ương."
DTV
Trương Lan cô với vẻ thể tin : "Cô cô tên gì? Cô là Lâm Uyển Ương?"
Đương nhiên cô cũng từng thấy cái tên , đối phương , mà bản lập tức nhận , dù theo lời đồn, hình cao lớn, vẻ mặt như hung thần ác sát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-542.html.]
Tuyệt đối giống như dáng vẻ mắt.
Lâm Uyển Ương thở dài: “Không cô từng tẩy não là gì .”
Vừa dứt lời, Thất Tinh Kiếm trong tay cô sắc lạnh bay ngoài.
Trương Lam lùi một bước, cô với biểu cảm vặn vẹo: "Chúng nước sông phạm nước giếng, cô đừng h.i.ế.p quá đáng."
Lâm Uyển Ương: “ thì thích ức h.i.ế.p khác, cô phục thì đánh !”
Thất Tinh Kiếm c.h.é.m một nhát lên cánh tay đối phương, trở bên cạnh Lâm Uyển Ương.
Chai lọ đặt kệ bên cạnh, cũng thanh kiếm lướt qua rơi xuống đất, phát tiếng vang lanh lảnh.
Lâm Uyển Ương thanh kiếm dương dương tự đắc trong tay, cô tự hỏi tại đó nhận A Thất cũng thích hợp mấy công việc phá dỡ thế !
Quả là husky trong thanh kiếm.
Trương Lan giận tím mặt, cô thể sử dụng đào hoa cổ, đương nhiên cũng kẻ tầm thường.
Trong miệng lẩm bẩm vài chữ, nhiều nhện và rết chui từ khe hở vách tường của tòa nhà .
Đối phương mở cửa hàng sâu trong con hẻm u ám ẩm ướt thế , vì nơi như vô cùng thích hợp cho độc trùng sinh trưởng.
Có thể kiếm tiền, nghiên cứu cổ độc khác, thể là nhất cử lưỡng tiện.
Những con rết đó to cỡ bàn tay , hơn nữa trong bóng tối còn hiện ánh sáng xanh, rõ ràng tẩm độc mạnh.
Một phụ nữ ở bên ngoài thấy động tĩnh, mở cửa thấy cảnh tượng liền hét lên một tiếng đầu bỏ chạy, nhưng rết bò về phía cô .
Trương Lan thấy sự việc đến bước , cũng dự định nể tình. Hôm nay, đến bới lông tìm vết, và cả những khách hàng trong tiệm cũng đừng hòng chạy thoát.
Lấy họ phân bón cho cổ độc của , đó về tìm một thành phố mới dừng chân một nữa, mở một thẩm mỹ viện...
Người đến đây hôm nay khó giải quyết, nhưng nếu bản dốc lực, chắc đối phương thể thu lợi ích gì. Trường hợp nhất là mất cả chì lẫn chài!
Con rết phía sắp bò cửa, Lâm Uyển Ương lấy một lá bùa , hai tay bấm tay niệm chú ném xuống đất.
Dường như những độc trùng đó thoáng chốc biến thành chất dễ cháy, bộ đều bốc cháy trong nháy mắt. Ánh lửa vụt tắt, mặt đất chỉ còn sót một ít tro đen.