Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 537

Cập nhật lúc: 2025-09-09 12:58:37
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

DTV

Tống Dật Kiều: “Cô đó thôi, tuy Hà Nhược Hàm rời khỏi nhà họ Hà sớm, nhưng hai cùng cha khác của cô đối xử với cô , thể chỗ chống lưng vững mạnh.”

Lâm Uyển Ương: “Anh em thiết với , đó là chuyện bình thường ?”

Tống Dật Kiều: “Cô thôi, đó là tình cảm em bình thường .”

Lâm Uyển Ương: “Ý ?”

“Hà Ninh Khê là em gái cùng của cô , cô bao giờ chia cho cô những gì cô . Vậy mà năm ngoái, trong một sốt, cô tặng cho Hà Nhược Hàm cổ phần của công , nhưng , khi tỉnh táo , Hà Ninh Khê hối hận vì việc .”

Tuy nhiên, thủ tục nhượng quyền cổ phần xong, thể đổi ý.

Ban đầu Lâm Uyển Ương mấy quan tâm, nhưng khi thu thập kha khá tin tức, lẽ câu chuyện bắt đầu từ năm ngoái ?

“Tuy nhiều chuyện, nhưng cảm ơn lời nhắc nhở của .” Nói xong, Lâm Uyển Ương rời .

Tống Dật Kiều yên một chỗ, trầm tư bóng lưng đang xa dần của đối phương.

Buổi tiệc kết thúc ba giờ chiều.

Tống Chương Dẫn hẹn gặp riêng Lý Băng, tất nhiên con gái bà cũng mặt.

Hà Nhược Hàm ấn tượng về Lâm Uyển Ương, đối phương dám trò khiến cô mất mặt nhiều .

Vả , cô khá lo lắng, hình như nước hoa còn hiệu nghiệm như , cần tăng thêm liều lượng ?

Thời gian gần đây, giấc ngủ của cô cũng như , thường xuyên giật lúc nửa đêm.

Hà Nhược Hàm : “Mẹ, con mệt, con lên lầu nghỉ .”

Lý Băng khuyên con gái yên, nhưng đối phương dậy bỏ .

trừ: “Để chê , con bé chiều hư mất .”

Tống Chương Dẫn: “Nếu Hà tiểu thư mệt mỏi, nghỉ cũng .”

Hai bên trò chuyện vài câu, Lý Băng chuyển đề tài, thẳng câu chuyện chính.

“Thời gian gần đây, tài nào ngủ , tìm gặp nhiều bác sĩ, cũng thử thuốc an thần nhưng hiệu quả. Nghe Tống tổng bảo tiểu thư … là đại sư, thể giải quyết rắc rối giúp ? Tuy mất ngủ chỉ là căn bệnh nhỏ, nhưng nó xảy xuyên suốt một tuần khiến khổ sở.”

Lý Băng cảm thấy cô gái mặt lẻ hiểu hết về vấn đề , nhưng dù đối phương cũng do Tống Chương Dẫn dắt đến đây, thể khiến mất mặt.

Tống Dẫn Chương Lâm Uyển Ương, hiệu đến lượt cô .

Lâm Uyển Ương ho nhẹ một tiếng: “Thật mất ngủ, giải quyết vấn đề chúng về lý do ban đầu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-537.html.]

hiểu, ý của cô là gì?”

Lâm Uyển Ương: “Trước tiên, hỏi cô một chuyện, mùi nước hoa con gái dì, cũng như mùi dì đang dùng, từ nó?”

Lý Băng giật , hành động mất tự nhiên, bà : “Loại sản xuất hàng loạt, chúng nhờ một bậc thầy về nước hoa để tinh chế.”

Lâm Uyển Ương: “Được, hỏi dì, dì nguyên liệu của nó gồm những gì ?”

Sắc mặt Lý Băng khó coi, bà bình tĩnh : “Không chỉ là những nguyên liệu thường thấy ? Ban nãy cô cũng phân tích mà.”

Lâm Uyển Ương: “Không thành phần nào khác ?”

“Không .”

Lý Băng dứt lời, lầu hai vang lên một tiếng hết thảm thiết, giọng hét hình như của Hà Nhược Hàm mới lên ban nãy.

lập tức biến sắc, mặt còn giọt máu, vội vàng bật dậy khỏi sô pha, chạy như bay lên lầu hai.

Lâm Uyển Ương liếc mắt Tống Chương Dẫn một cái, đó hai theo lên lầu.

— — —

Hà Nhược Hàm về phòng ngủ, cô kéo dây khoá váy xuống, hít một thật sâu, đó thả xuống giường.

vùi đầu trong gối, cẩn thận nhớ những đàn ông hôm nay tiếp xúc, cô thầm đánh giá hết một lượt về điều kiện của từng đối tượng.

Không còn nghi ngờ gì nữa, phù hợp nhất là Tống Chương Dẫn, nhưng thật đáng tiếc, hình như đối phương để mắt đến cô .

Hà Nhược Hàm nghiêng , việc suy nghĩ khiến cô mệt mỏi, cơn buồn ngủ bất ngờ đánh úp, cô từ từ nhắm mắt.

cảm thấy nước nhỏ gáy , một giọt, hai giọt, cảm giác lành lạnh chân thật.

Hà Nhược Hàm thầm nghĩ, lẽ nào ngoài trời đang mưa nên phòng dột? Không thể nào, đây tầng cao nhất, vả , ngoài trời tiếng mưa rơi.

xoay , chậm rãi mở mắt.

Trên trần nhà treo một khối t.h.i t.h.ể trắng bệch, những giọt nước ban nãy nhỏ từ t.h.i t.h.ể ướt đẫm .

Hà Nhược Hàm hét to một tiếng, cô giật mở mắt. Lúc mới phát hiện, gặp ác mộng.

giường, sợ hãi vỗ vỗ hai má, thể ngủ nhanh như , hơn nữa, ban ngày ban mặt mơ thấy ác mộng.

Hà Nhược Hàm định thần, cô xuống giường, nhắm mắt .

Lần ngủ trong tư thế ngửa, ít phút trôi qua, một vài chất lỏng “lách tách” rơi trán cô .

Một giọt, hai giọt, ba giọt, nghĩ đến cơn ác mộng , cô kiềm chế sự sợ hãi và mở mắt .

là mơ, thật sự một t.h.i t.h.ể ướt sũng.

Loading...