Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 527

Cập nhật lúc: 2025-09-09 12:58:26
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi tiếp xúc mới phát hiện, những thứ cũng tối tăm khó hiểu như tưởng, ngược còn mang đến một cảm giác quen thuộc.

Giống như một món đồ quên lãng lâu, trong lúc bất ngờ nhặt .

Ngay cả cũng chút đúng, thì vấn đề khá lớn.

"Những ... là cố ý lựa chọn ?" Tống Chương Dẫn hỏi.

Lâm Uyển Ương gật đầu một cái: "Không sai, những gạch bỏ đều mang mệnh âm."

Cũng may là Diêu Mộ đến, nếu đàn ông thuần âm hiếm thấy như , chắc chắn bệnh viện sẽ vui mừng.

Bát tự thuần âm là nguyên liệu để luyện quỷ.

Tống Chương Dẫn suy nghĩ một chút : "Bây giờ nên xử lý thế nào?"

" chỉ thể điều tra rõ chuyện , cũng thể để một đấu cả bệnh viện, nhưng chắc chắn sẽ quản."

"Người nào?" Tống Chương Dẫn tò mò hỏi.

"Ban ngành xử lý sự kiện đặc biệt." Lâm Uyển Ương lấy điện thoại di động , lướt tìm của Khổng Đỉnh.

A, lâu liên lạc với bạn cũ.

Khổng Đỉnh đang nổi giận vì cấp xử lý công việc thỏa đấng.

Tính cách của ông , mấy đồng nghiệp tới khuyên cũng vô ích, ông đập tay lên bàn phát tiếng vang thật lớn, tựa như tay , đau.

Tiếng chuông điện thoại reo lên, Khổng Đỉnh liếc , "Người nào gọi điện hả! Không thấy bây giờ đang bận bịu, tâm tình kém cỏi ?"

Tất cả : "..."

Quá là đáng sợ mà, thật thương xót đứa nhỏ tội nghiệp đang gọi điện thoại.

Khổng Đỉnh chuẩn khi máy sẽ gầm thét, nhưng điện thoại gọi đến hiện chữ "Chưởng môn Lâm" liền sợ đến run .

Đầu Khổng Đỉnh còn kịp xử lý tin tức , thể thành thực phản ứng điều kiện.

DTV

Khổng Đỉnh thấp giọng, ôn nhu hỏi: "Chương môn Lâm, cô chuyện gì ?"

Tất cả : "..."

Lâm Uyển Ương: "Ông đang gấp chuyện gì ?"

Khổng Đỉnh: "Không chuyện bận , cô việc gì cứ , ."

"Vậy thì , chuyện cần nhờ ông tới xử lý một chuyện, bây giờ lên đường ngay, ở đây chờ ông."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-527.html.]

Lâm Uyển Ương kể sơ qua một .

Khổng Đỉnh càng sắc mặt càng nặng nề, cúp điện thoại xong cũng lười so đo sai lầm lúc .

Ông chống nạnh mở miệng : "Chuẩn một chút , mười phút tập họp lầu sân bay, sẽ đặt chuyến bay nhanh nhất, chi tiết chuyện sẽ đường ."

Nhìn thấy đội trưởng nghiêm túc như , những khác cũng cảm giác sống sót tai nạn, bọn họ gặp chuyện càng khó giải quyết hơn.

Lâm Uyển Ương cúp điện thoia: "Chắc hẳn chiều nay bọn họ sẽ đến, chúng giao cho bọn họ, dù chúng vẫn còn những chuyện , thể phát sinh mâu thuẫn quy mô lớn với bệnh viện."

Ban ngành đặc biệt việc lương, xem như đây là bổn phận, những đến tiếp nhận xử lý loại chuyện rõ ràng chuyên nghiệp hơn.

Những nhân viên y tế vấn đề , chúng là quỷ, Lâm Uyển Ương cũng thể bảo rằng sẽ c.h.é.m hết chúng.

Sẽ tù!

Với cả, cô đây là công dân tuân thủ pháp luật, chẳng qua là trong phạm vi cho phép của pháp luật, cô sử dụng một chút xíu xìu xiu bạo lực, sẽ hại đến việc lớn.

Cả nhóm trở về khách sạn, dĩ nhiên là khách sạn ba ngay gần đây, đường Lâm Uyển Ương còn hỏi Tống Chương Dẫn cảm giác tối hôm qua ở đó .

Đối phương cực kì bình tĩnh , cũng tệ lắm.

Từ Hi và Lâm Uyển Ương ở chung một phòng khách sạn.

Từ Hi bước một bước dài vọt trong phòng tắm, đó lập tức ném bộ đồng phục bệnh nhân trong thùng rác.

Mặc lên loại đồ chơi quỷ quái , cứ giống như gông xiềng , mấu chốt là còn để sếp thấy dáng vẻ như quỷ của , so sánh việc với độ đáng sợ của bệnh viện, đúng là phân cao thấp!

Nếu như vì tăng lương, cô sẽ chịu thua thiệt lớn như .

Từ Hi mặc lên trang phục tinh xảo mới cảm giác bản sống , thật mà là trừ sếp , nào trong công ty thấy. Cô là nhân viên nữ hoan nghênh nhất công ty trong năm năm liên tục, tuyệt đối cho phép vẻ ngoài đầu bù mặt dơ!

Bữa trưa giải quyết ngay tại khách sạn .

Lần đầu tiên trợ lý Từ thấy bạn nhỏ thể ăn ngon như , cảm thấy thật đáng yêu, cô đưa tay xoa nắn mặt Bảo Tâm khi thì tròn khi thì dẹp.

"Bảo bối nhỏ, bữa tiệc của em bằng chị ăn một tháng đấy."

Lâm Uyển Ương suy nghĩ một chút, uốn nắn giải thích với đối phương: "Hẳn là hai tháng, ít nhất."

Từ Hi: "..."

Khổng Đỉnh ba bốn tiếng sẽ đến nơi, Lâm Uyển Ương suy nghĩ cảm thấy khá vặn.

Có thể ăn cơm chung.

Lần để cho đối phương mời khách, dẫu cô cũng bận rộn giúp đỡ bọn họ, giao cho bọn họ nội dung chuyến công tác , cũng an bài việc hết cho bọn họ, ngờ rằng bọn họ sẽ ngựa ngừng vó mà chạy đến đây, còn tới sớm hơn một tiếng.

Nhân viên khách sạn đang việc thì thấy mười mấy đàn ông cao lớn, gương mặt hung ác xông ác, họ còn tưởng rằng mấy đó đến đây gây phiền phức, họ giật vội vàng gọi bảo vệ đến sảnh lớn ứng đối.

Lâm Uyển Ương lắc đầu một cái, "Mọi quá chú trọng , cũng gấp gáp một tiếng đồng hồ ."

Loading...