Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 524
Cập nhật lúc: 2025-09-09 12:58:23
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ban đầu Lâm Uyển Ương cho rằng cô gái chỉ đang cố gắng nâng cao tinh thần, đó mới phát hiện là , lá gan của cô thật sự lớn! Giống như đang chuyện gì , còn chút thử xem .
Khó trách Tống Chương Dẫn gọi cô tới...
Từ Hi cũng cảm thấy biểu hiện của chút quá tích cực, cô ho khan : "Cô , từ nhỏ chỉ thích xem phim kinh dị thôi, kiểu nào là xem qua ? Không ngờ rằn bây giờ còn trải ngiệm thực tế ảo."
Cô cũng gan gì, chẳng qua trong phim kinh dị ? Càng lo lắng thì càng c.h.ế.t sớm, ngược bản chống cự giống nhân vật chính thì thể sống lâu.
Lâm Uyển Ương suy nghĩ một chút : "Tâm tính của cô khá đấy, xứng đáng khích lệ."
Đến năm giờ chiều, hai bọn họ mua cơm ở nhà ăn, các cô mang cơm phòng, bỏ bồn cầu cho trôi hết.
Lúc bọn họ mới lấy nước và thức ăn trong túi đeo lưng , chuẩn tùy tiện ăn một chút, đồ ăn trong bệnh viện , hai ai dám ăn, ai bỏ gì đó .
Lâm Uyển Ương đối phương nghiêm túc lấy máy tính , tính toán thêm giảm lượng ca-lo-ri trong thức ăn, mở miệng hỏi: "Đến lúc , cô còn xem là ăn bao nhiêu ư?"
Từ Hi trịnh trọng gật đầu một cái: "Chuyện dĩ nhiên, dẫu cũng đợi ở đây cả đời, c.h.ế.t thì còn sống nữa chứ, sợ mập, chắc chắn lượng vận động trong mấy ngày sẽ đạt tiêu chuẩn, cho nên giảm bớt hấp thu ca-lo-ri ."
Lâm Uyển Ương cực kì bội phục cô , một túi bánh bích quy và rau cải khô, đối phương chỉ ăn hai miếng, còn đều trong bụng cô.
Lâm Uyển Ương còn mang theo vài hộp lẩu tự sôi, cần dùng nước nóng cũng thể ăn, mùi vị lúc bình thường thì xem như tạm chắp vá cho qua, nhưng ở chỗ thì đây chính là mỹ vị.
Từ Hi cô : " nể cô đấy, cái gì cũng dám ăn."
Lâm Uyển Ương: " còn nể cô hơn, ăn hai miếng bánh bích quy no ."
Sau bảy giờ tối, sắc trời dần dần tối xuống, hàng lang sáng lên ánh đèn, nhưng công suất đèn cao, chỉ thể chiếu sáng ở bốn phía đến một mức nhất định.
Khoảng chừng tám giờ, những bệnh nhân đang hoạt động ở ngoài đều kéo hết về phòng.
Lâm Uyển Ương cẩn thận quan sát những , phần lớn đều mang biểu tình c.h.ế.t lặng và trống rỗng, quỷ dị quá mức, cho dù bọn họ bệnh tâm thần cũng thể đến trạng thái .
Chín giờ, cửa sát lớn phát tiếng "cót két", khóa từ bên ngoài.
Bốn phía bất ngờ yên tĩnh hẳn, giống như nào ở đây.
Không qua bao lâu, bên ngoài hành lang xuất hiện tiếng bước chân.
Chắc hẳn là y tá phụ trách tầng tới chích thuốc và cho bệnh nhân uống thuốc, nơi nhiều bệnh nhân đều cần dùng thuốc mỗi buổi sáng và tối.
Lâm Uyển Ương ở cạnh cửa, phía ngoài.
Trên cửa một cửa sổ thủy tinh trong suốt, lẽ là để tiện cho bác sĩ thể quan sát tình trạng của bệnh nhân từ bên ngoài mà cần mở cửa .
Lâm Uyển Ương chiếc giường ở căn phòng đối diện, một bác sĩ, hai y tá đang đè bệnh nhân xuống để chích thuốc, mặt bọn họ đều mang vẻ dữ tợn, nhưng bệnh nhân thì giống như quen với việc từ sớm, bất động chút giãy giụa, tựa như đang ngủ.
Bác sĩ và y tá khỏi căn phòng đó, tiến phòng đối diện.
Lâm Uyển Ương và Từ Hi đều giường giả vờ ngủ.
Các cô cũng nên như , nhưng xung quanh là một mảnh an tĩnh, hiển nhiện bệnh nhân cũng ngủ .
Hai họ nhập gia tùy tục, cung kính ngủ .
"Hai mới bệnh viện hôm nay đúng chứ? Nhớ tăng phân lượng thêm, dáng dấp cũng tệ lắm, chờ lát nữa tới nhé?"
Âm thanh là bác sĩ sáng nay, nhưng giọng chút nhiệt độ nào.
"Sau đó để ." Đây là giọng của y tá nam thô bỉ.
"Các đừng suốt ngày chỉ những thứ , cứ chích thuốc , hai mũi thuốc 2." Y tá nữ nhắc nhở.
Lâm Uyển Ương: "..."
Cô chỉ chăm sóc bệnh nhân thôi, những lầm ? Ngay cả cô mà họ cũng định tiêm thuốc.
Lâm Uyển Ương ngủ ở bên ngoài, cô cảm giác tay khác nâng lên, một giây kế tiếp cô liền mở mắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-524.html.]
DTV
Cô nháy mắt một cái, mở miệng hỏi: "Mấy đang định gì đấy?"
Y tá nam kịp phản ứng, chuẩn cưỡng ép chích thuốc, nhưng cô dùng một cước đá lộn mèo đất.
Lâm Uyển Ương dậy từ giường, mở miệng hỏi: "Nghe dùng kim đ.â.m ?"
Y tá nam sửng sốt, đó tức giận : " kim."
Từ Hi nhịn tiếng, mở mắt, là lúc nào , l;òng tự ái của đàn ông thật cao mà.
Lúc Lâm Uyển Ương mới từ từ hiểu , lời của đối phương là ý gì.
Cô ném ba tấm bùa khác , đó nhảy xuống tới mặt y tá nam, dùng sức đá hai cái.
"Khốn kiếp! Bỉ ổi! Đồ hổ!"
Y tá nam hét to, nhẹ một chút thôi, xương sườn cô đạp gãy mất! Đau!!!!
hoảng sợ phát hiện một việc, mà há miệng nhưng lời nào , thể tin Lâm Uyển Ương.
Cô từ tới đây! Cô định gì?
Lâm Uyển Ương lấy sợi dây chuẩn từ , trói ba họ thật chặt.
Sau đó cô ở mép giường, ôm cánh tay bọn họ: "Ai ?"
Cô bảo giấy lấy tấm bùa im lặng y tá nam xuống, : "Không bằng bắt đầu , đừng cho cơ hội, cũng nên kêu to, nếu sẽ ném ngoài cửa sổ, từ đến nay đều thì sẽ giữ lời."
Y tá nam mặt đầy mồ hôi còn đang suy nghĩ trả lời như thế nào, Từ Hi tới, cho hai bạt tai thật mạnh, "Đồ đê tiên! Mày dám chiếm tiện nghi của bà!"
Ba trói: "..."
Cái ... còn bắt đầu thẩm vấn, quyết định dụng hình ? Hoàn lý do? Chương trình hình như chút đúng.
Lâm Uyển Ương bất ngờ, cô phất phất tay với giấy: " chuyện, thì ."
Người giấy dán bùa im lặng lên , lấy tờ bùa y tá nữ xuống.
"Tốt lắm, cô , cho cô cơ hội." Lâm Uyển Ương chỉ chỉ .
Y tá nữ ngẩng đầu lên, cứ về phía phụ nữ mới cho khác bạt tai, đang cầm đôi giày cao gót đất phía .
Sợ là mất cái mạng !
Trong nháy mắt, nước mắt cô tràn , vội vàng : " sẽ hết sẽ hết! Đừng đánh !"
Lâm Uyển Ương: "Vậy thì , cô cái gì cứ cái đó, tính kiên nhẫn , nếu các cô dối, đến 12 giờ sẽ đẩy mấy từ phòng ngoài hành lang, kết quả thế nào mấy từ hiểu."
Ba họ cô , trong nháy mắt liền đổi, thể phát run lên, quả nhiên là bọn họ đang vô cùng sợ hãi.
Bên ngoài hành lang, 12 giờ thể sống , nếu kết quả sẽ cực kỳ bi thảm.
Vẻ mặt của ba họ vô cùng ảm đạm, rõ là đối phương uy h.i.ế.p sợ hãi đến mất hết hồn vía.
Lâm Uyển Ương dậy, cô một vòng quanh mấy đất, đó dừng bước, khanh khách : "Thành phố Ninh cũng một bệnh viện tâm thần bỏ hoang, Bái Thần Giáo nuôi cá đen ở bên trong, về , bắt, cá cũng cho nồi nấu chín, là ."
Ba : "..."
Thân là của Bái Thần Giáo, đương nhiên bọn họ sẽ một nơi như , cấp bậc cũng cao, đó bất ngờ đánh úp.
Vậy nên là ma quỷ ?
Y tá nữ dám mang tâm lý may mắn, lóc nước mắt nước mũi tèm lem, hết những chuyện .
Bệnh viện tâm thần lịch sử lâu đời, vô c.h.ế.t ở đây nên oán khí sâu nặng.
Mười hai giờ đêm khóa cửa vì sợ bệnh nhân ngoài, mà là sợ đồ vật bên ngoài , bọn chúng thể qua cánh cửa sắt .
Chỉ là nếu qua rạng sáng, tầng lầu , thậm chí cả bệnh viện đều sẽ ác quỷ du đãng khắp nơi.
Hành lang tầng cũng ba con quỷ... Cả ba đều chịu sự hành hạ khi chết, lệ khí nặng.