Đổng Huệ tương đối cảnh giác, phát hiện thích hợp cho nên chùa miếu cầu khai quang đồ vật, nhưng lúc , cô còn biện pháp khác.
Cách trời xui đất khiến sẽ gây tổn thương đối với hoặc quỷ lưng, cho nên cô mới ghi hận, đó phát sinh những chuyện phía .
Tòa nhà quá tà môn, c.h.ế.t nhiều như , cho dù pháp sự cũng thể tiêu trừ ảnh hưởng , biện pháp duy nhất chỉ thể đem phá hủy.
Những công trình tương thích với sự phát triển của thời đại sẽ biến mất.
Khi lên tốn nhiều công sức, nhưng khi xuống thì dễ dàng hơn nhiều.
Sau khi Lâm Uyển Ương khỏi toà nhà, đầu .
Nếu năm nay Thánh Tử đến, lẽ cô sẽ khó thoát khỏi rắc rối như thế , đó cũng tự biến mất, cô g.i.ế.c chết.
Trong lòng cô đầy tò mò, chăng Thánh Tử rời dễ dàng như , là vì quan tâm những đồ đạc bên trong bên trong toà nhà .
mục đích của đối phương là gì?
Khi Lâm Uyển Ương trở về nhà họ Trình thì hơn năm giờ.
Bầu trời bên ngoài bắt đầu sáng hơn một chút.
Trên đường cô gọi điện cho Khổng Đỉnh, rõ với ông rằng tòa nhà thể giữ nữa, nếu sẽ thể xuất hiện những thứ kỳ quái.
Khổng Đỉnh sẽ xử lý chuyện , gần đây phía bắc thành phố đang xây dựng tàu điện ngầm, tòa nhà thể lấy cớ phá bỏ, cũng sẽ khơi dậy sự tò mò của dư luận.
Chuyện nào dám tranh công, dù ngay cả các hòa thượng cũng : A Di Đà Phật, nhờ Lâm cư sĩ, cô thật sự là một tài dũng cảm, bần tăng xin lĩnh giáo.
Trình Ngọc Đường một nữa bày tỏ lòng ơn của đối với , những giúp giải quyết vấn đề mà còn giải quyết nút thắt trong lòng mấy năm nay.
Bảy tới, mỗi cho một triệu tiền thù lao, Lâm Uyển Ương là giúp đỡ nhiều nhất, đương nhiên sẽ tính toán riêng.
Anh chuẩn cho thêm ba triệu.
Lâm Uyển Ương : " cũng quá quan trọng chuyện tiền bạc, thật , thật cũng chuyện nhờ, cho nên mới đến đây."
Trình Ngọc Đường giật hỏi: "Cô chuyện gì cần giúp ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-512.html.]
Lâm Uyển Ương: "Có thể chuyện riêng ?"
Hai phút , Trình Ngọc Đường dẫn tới thư phòng của .
"Hiện tại chỉ hai chúng , Lâm đại sư chuyện gì cứ việc , nếu thể giúp đỡ tuyệt đối sẽ chối từ."
Lâm Uyển Ương: " mượn khối ngọc bội Bàn Long màu đỏ của nhà ."
Trình Ngọc Đường: "Ngọc bội là do ông nội của truyền , cho phép bán, là vật gia chủ mỗi thế hệ nắm giữ."
Lâm Uyển Ương: "Cho nên mới đến mượn, thật dám giấu giếm, bởi vì một vài nguyên nhân, khối ngọc bội quan trọng đối với ."
Trình Ngọc Đường suy nghĩ hơn mười giây, thở dài : "À, thật cũng một hội triển lãm tới chỗ mượn, nhưng đều từ chối, chỉ mời tới chụp hai bức ảnh. Nếu cô giúp ân tình lớn như , thật sự sẽ tùy tiện cho mượn , đồng ý, nhưng hy vọng Lâm đại sư thể giữ đúng lời hứa, nhất định trả nguyên vẹn. "
Lâm Uyển Ương: "Cảm ơn Trình , đó là đương nhiên."
DTV
Trình Ngọc Đường bảo Lâm Uyển Ương bên ngoài đợi , khi đối phương rời , mở chiếc két sắt giấu bức tranh tường, từ bên trong lấy một chiếc hộp gỗ.
"Thứ cô ở bên trong."
Lâm Uyển Ương cầm lấy bằng cả hai tay, mở hộp , lập tức thấy Ngọc bội Bàn Long ở bên trong, kết cấu màu xanh lục trong suốt, nhưng bên một chút ánh đỏ.
Một chút màu đỏ khắc thành đầu rồng, khiến cho khối ngọc bội lộ ba phần linh khí.
Tựa như một con rồng sẽ tùy thời bảy khỏi ngọc bội.
Trình Ngọc Đường : "Lâm đại sư, nếu cô việc gấp, bằng ở đây nghỉ ngơi hẳn ?."
Lâm Uyển Ương: "Cảm ơn ý của , lát nữa còn việc."
Trình Ngọc Đường gật đầu: " , nếu như , cũng giữ cô nữa, hoan nghênh đến nhà họ Trình khách."
Lâm Uyển Ương hàn huyên với vài câu, lúc mới ngoài.
Hành lý của cô thực chất chỉ là một chiếc ba lô, đơn giản.
Sáu còn cũng ý định ở nữa, Lâm Uyển Ương bước khỏi cửa lớn, tình cờ gặp hai em Vu sư đang chuẩn rời .
Tưởng Xuyên đánh giá từ xuống : "Lâm chưởng môn đây là đang vội vã thế? Không bằng để đưa cô ."
Lâm Uyển Ương: "Không cần, tự đón xe , phiền các ."