Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 489

Cập nhật lúc: 2025-09-08 14:45:18
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Vũ Thinh đột nhiên bừng tỉnh, bảy tám vây quanh bàn dậy từ lúc nào, tất cả đang trừng mắt .

Thứ va Triệu Vũ Thinh lúc nãy chính là con búp bê mà cô đnag ôm trong ngực.

Tiểu Ô hét lớn: “Đi mau, mau! Sắp c.h.ế.t ! Bị phát hiện ! Bọn chúng thật đáng sợ!”

Hai giấy đồng thời khống chế con búp bê, một đứa bên trái, một đứa bên , đó ‘lạch cạch’ ngã ngay tại chỗ.

Triệu Vũ Thinh ôm con búp bê chạy, nhưng cửa đóng , mấy cô gái phía chậm rãi bao vây .

Lý Kiều mỉm : “Cô đừng sợ, cô sắp trở nên giống với chúng , sẽ còn phiền não gì nữa.”

Tiểu A: “... Thật đáng sợ! Ương Ương mau tới cứu em!”

Người giấy và Lâm Uyển Ương cảm ứng với , khi thấy tiếng động cơ xe từ bên ngoài, Triệu Vũ Thinh nhẹ nhàng thở , chi viện tới thật đúng lúc, quả nhiên sư phụ vĩnh viễn khiến cô thất vọng.

Hai từ xe bước xuống, Diêu Mộ đưa tay dùng sức gõ cửa: “Mau mở cửa !”

Lâm Uyển Ương: “Anh tránh sang một bên .”

Diêu Mộ dịch sang bên cạnh một chút, Lâm Uyển Ương bước lên , dùng một chân đá tung cửa .

Diêu Mộ: “...”

Anh quyết định trở về với sư công bản thật sự chống đỡ ! Một chút cũng !

Triệu Vũ Thinh nhanh chân chạy , gấp gáp với bên ngoài: “Những thật sự vấn đề, cẩn thận con búp bê trong tay bọn họ.”

Lâm Uyển Ương gật đầu, một xông trong, còn tiện tay đóng cửa , sợ bảo vệ môi trường.

Sau khi đổi thì tình huống ngược .

Lâm Uyển Ương rút kiếm , mở miệng : “Lên hết .”

Câu tự nhiên với , mà là với mấy con búp bê đang dàn thành hàng mặt.

Bảy con búp bê nghiêng nghiêng đầu, đột nhiên nhảy dựng lên, đó cùng xông lên.

Thất tinh kiếm lóe sáng, hiếm khi gặp đối thủ cùng xông lên nên nó kích động!

Trên giá ngừng sách rơi xuống, Lâm Uyển Ương lùi một bước, nhưng chỉ trong thời gian nửa phút hai con búp bê c.h.é.m rớt. Lâm Uyển Ương bình tĩnh : “Đừng c.h.ế.t hết, giữ một đứa sống.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-489.html.]

Năm phút , nội thất bên trong tiệm sách đều quậy cho tung tóe cả lên.

Trên mặt đất sáu bộ tàn cốt c.h.é.m rớt của búp bê, chỉ còn một con dọa cho núp tủ.

Lâm Uyển Ương duỗi tay , Thất tinh kiếm lập tức trở tay cô.

Cô lắc đầu : “Ta bảo ngươi giữ một đứa còn sống, ngươi còn thật sự chỉ giữ một đứa?”

Sáu trong bảy vốn mặt mũi dữ tợn ngã xuống đất vì mất sự khống chế của búp bê, chỉ còn một xông lên với cặp mắt lóe ánh sáng màu xanh lục.

Lâm Uyển Ương né , bổ một nhát gáy khiến đó bất tỉnh, đó đặt cô ả lên chiếc ghế bên cạnh.

Cô và hai giấy vọt chậm rãi bước tới bao vây con búp bê .

Tiểu Ô: “Hi hi hi! Bây giờ sợ ?”

Con búp bê: “...”

DTV

Lâm Uyển Ương ném một lá bùa, lá bùa dính lên con búp bê, đó cô nhặt nó lên.

“Nếu còn chịu , sẽ rút kiếm c.h.é.m ngươi.”

Lâm Uyển Ương trực tiếp uy hiếp.

Người giấy: “...”

Được , trực tiếp.

Con búp bê ngừng run rẩy, đứt quãng từng chữ: “Ta còn kịp hại , tha cho mà.”

Lâm Uyển Ương: “Là ai đưa các ngươi trong thể mấy con búp bê ?”

Lúc còn sống cô ả vốn là một oán linh c.h.ế.t oan c.h.ế.t uổng.

Bệnh viện tâm thần đó lịch sử lâu đời, nhưng mấy chục năm bệnh tâm thần vẫn coi trọng, cũng tiếp nhận.

Rất nhiều sẽ cảm thấy bệnh chính là gánh nặng, thậm chí còn coi họ là . Phương pháp xử lý của bệnh viện cũng thô bạo và trực tiếp, bọn họ nhốt bệnh trong một căn phòng tối, hoặc là dùng phương pháp kích điện để trị liệu, thậm chí là ẩu đả, những chuyện càng đáng sợ hơn nữa.

Rất nhiều bệnh nhân c.h.ế.t trong bệnh viện, t.h.i t.h.ể đến nhận, vì thế chôn cất ở khu vực gần bệnh viện.

Dần dà, nơi đó chôn cất ít thi thể.

Những bệnh nhân đó lúc còn sống thì dày vò, khi c.h.ế.t cũng an táng đàng hoàng, vì thế cứ mắc kẹt ở đó thể siêu sinh.

thu thập những oán linh đó , đó đưa trong búp bê và tặng cho các bệnh nhân ở bệnh viện tâm thần.

Loading...