Lâm Uyển Ương: “Được , đúng là .”
Tống Chương Dẫn thấy đối phương thật lòng thật khen thì sờ mũi gì.
Hội bán đấu giá bắt đầu mười một giờ sáng. Cặp hộp mà Lâm Uyển Ương ở trong danh sách tính là món đồ quý trọng gì, cho nên thứ tự đấu giá khá sớm.
Lâm Uyển Ương hứng thú với những món đồ đưa đấu giá phía , chỉ ngạc nhiên là chúng thể bán giá cao như .
Lúc cặp hộp đưa đấu giá, hai mắt của cô lập tức sáng lên.
Sau ba giơ bảng, cặp hộp nâng lên mức giá ba triệu tám trăm.
Lâm Uyển Ương giơ bảng, cắn răng đẩy giá tiền lên bốn triệu rưỡi.
DTV
Trong lòng cô âm thầm thở dài, lúc kiếm tiền nghĩ tới tiêu tiền dễ thế nhỉ.
Lại thêm ba đợt tăng giá nữa, giá của cặp hộp đẩy lên tới bốn triệu tám.
Bởi vì giá khởi điểm của cặp hộp khá thấp nên những đấu giá ở vòng sôi nổi giơ bảng lên.
Lâm Uyển Ương nhịn đau nâng giá lên năm triệu, lúc còn ai giơ bảng nữa.
Sau khi chủ trì đầu giá công bố thành giao, trong lòng cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Số tiền bỏ cao hơn một chút so với con mà cô dự tính ban đầu, nhưng thể mua lắm . Lâm Uyển Ương nhẩm tính tài sản đang nắm giữ, con năm triệu cô thể tự bỏ , cần hỏi mượn tiền khác, còn thể giữ một ít để giành tu sửa Đạo quán, chỉ là lượng nhiều lắm.
Sau khi thuận lợi đấu giá thứ , trong lòng Lâm Uyển Ương thư thái hơn nhiều. Chờ buổi đấu giá kết thúc, xong thủ tục giao nhận là thể .
Trừ túi tiền tổn thất nghiêm trọng .
Chiều cùng ngày, Lâm Uyển Ương thuận lợi lấy cặp hộp Đa Bảo khảm hoa văn xoắn ốc sơn mạ vàng. Khi ở cách gần thì món đồ trông tinh tế hơn, về phần điểm đặc biệt nào khác nữa thì mắt vẫn phát hiện .
thể bán đắt như thì cô tin nhất định chỗ đặc biệt của nó, lúc việc gì quan sát thêm mới . Tống Chương Dẫn đáp ứng sẽ giúp cô nghiên cứu thêm, dù đối phương cũng thông minh như .
Sau khi lấy đồ thì Lâm Uyển Ương cũng định ở lâu, dự định hai ngày tới sẽ rời .
Tối hôm nay, Lâm Uyển Ương chủ mời Tống Chương Dẫn ăn một bữa vì giúp cô một chuyện lớn.
Lúc trong nhà hàng chờ , Lâm Uyển Ương một nữa cảm thán, A Dẫn đúng là mà.
Hai ngày nay Diêu Mộ câu nhiều , Lâm chưởng môn hiếm khi khen ngợi một ai đó, dù câu cú lặp lặp nhưng cũng khó lắm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-487.html.]
Tống Chương Dẫn đúng hẹn mà tới, thật cũng là loại thích xen chuyện của khác.
cũng chỉ nghĩ thôi, suy cho cùng cũng là ấn tượng , tùy cô .
Nếu đối phương cứ khen như hình như cũng tệ lắm nhỉ?
Vé máy bay của Lâm Uyển Ương đặt xong, chiều hôm chuẩn , chuyện mà cô nhờ Diêu Mộ điều tra manh mối.
Liên quan đến lai lịch của con búp bê.
Một bệnh nhân ở bệnh viện tâm thần đó điều trị thành công. Sau khi về nhà và hòa nhập xã hội, bọn họ sẽ định kỳ đến tham gia các buổi tụ tập.
Vốn dĩ điều tra cho rằng đó là những chung trải nghiệm đang an ủi lẫn , nhưng thực tế là như , bởi vì chủ đề của những buổi tụ tập đó kì quặc.
Những đó sôi nổi mang búp bê của tới tham gia tụ tập, bọn họ giao lưu với để thể chăm sóc cho búp bê hơn.
Giọng điệu trò chuyện với cứ như thể búp bê là một sinh vật sống .
Diêu Mộ kể xong còn bổ sung thêm: “Sao cứ cảm thấy bọn họ còn lành bệnh thì xuất viện ?”
Triệu Vũ Thinh: “...”
Cô tạm thời bình luận gì, chỉ cần nhớ tới con búp bê nụ quỷ dị đêm đó là cả thoải mái, cánh tay bắt đầu nổi nổi da gà.
Lâm Uyển Ương suy nghĩ một chút : “Chuyện nếu thì thể quản. Như , tìm cho một con búp bê, tham gia buổi tụ tập của bọn họ để xem xem rốt cuộc đang xảy chuyện quái gì.”
Diêu Mộ đánh giá Lâm Uyển Ương một lúc, mở miệng : “Trông cô bây giờ giống bệnh nhân tâm thần chút nào, nhất là mắt dại , thần kinh hơn một chút thì sẽ hơn.”
Diêu Mộ chỉ mà thôi, còn chủ động mẫu cho đối phương xem.
Chỉ tiếc là Lâm Uyển Ương vẫn thể diễn cái nét tinh túy đó.
“Lần thể giống , biểu diễn quá khoa trương , bởi vì bệnh thần kinh đều mẫn cảm, sợ cô đánh rắn động cỏ.”
Cứ một mực lặp câu ‘ sợ quá’ thì chắc chắn là đạt.
Lâm Uyển Ương: “Được , sẽ tận lực chú ý vấn đề .”
Triệu Vũ Thinh và Diêu Mộ sang , nào nấy đều cảm thấy hoài nghi sâu sắc.
Triệu Vũ Thinh : “Con cảm thấy, chi bằng cứ để con , hai ở bên cạnh chờ tiếp ứng là .”
Tuy rằng bình thường hai đều ít như , nhưng ở trong mắt ngoài thì họ thuộc hai loại hình khác . Lúc Lâm Uyển Ương chuyện sẽ khiến khác cảm thấy khó gần, cảm giác xa cách, đem so sánh thì thấy Triệu Vũ Thinh càng thích hợp hơn.
Chỉ cần cô cúi đầu chuyện thì sẽ khiến khác cảm thấy chút tự bế.