Càng cần , căn nhà vốn là nơi ở của sống.
Trương Hâm : “Ngài thể vì nó chạy mà buông tay mặc kệ, nếu nó tới quậy dữ hơn thì chúng bây giờ.”
Lâm Uyển Ương: “ là sẽ mặc kệ , nhặt con búp bê lúc nãy đây cho , lát nữa thể dùng tới.”
Nếu thứ đó nhập con búp bê tức là hai bên thiết lập liên hệ với , cô thể thông qua con rối để triệu hoán nó về.
Trương Hâm thì liên tục gật đầu , ông xuống lầu , cách một còn lành lặn của con rối, một nữa dọa, đó nhịn xuống khiếp đảm nhặt nó lên.
Ông dám nhiều, lập tức cầm lên đưa cho Lâm Uyển Ương.
“Bây giờ thể bắt đầu ?” Trương Hâm mở miệng hỏi.
Lâm Uyển Ương: “Còn đợi tới mười hai giờ.”
Đó là lúc âm dương giao hội, âm khí nặng nhất, chỉ khi đó mới thể gọi cái thứ đang lẩn trốn đó dạy dỗ một trận.”
Cho dù thù oán sâu nặng thế nào, nếu nó tìm kẻ thù để xuống tay thì cô cũng gì, nhưng nó tay với xa lạ thì cô thể nhịn nữa.
Trở thành hại là nguyên nhân để ngươi biến thành kẻ hại khác.
Có bốn năm của đoàn phim cũng theo đến đây, họ sang , mở miệng hỏi cần bọn họ ở giúp đỡ . Lúc Lâm Uyển Ương cần, nào nấy đều thở phào nhẹ nhõm.
Lâm Uyển Ương bảo những liên quan khác về . Nếu trong phòng quá nhiều , đến lúc đó oán linh sẽ lợi dụng chỗ trống nhập thể một ai đó, thì chẳng khác gì tự thêm phiền.
Những đó thấy Đại sư đuổi thì cầu còn chả ! Người nào nấy sợ chậm một chút đối phương sẽ hối hận nên lập tức ngay.
Nếu đạo diễn yêu cầu đến đây thì bọn họ còn lâu mới tham gia loại náo nhiệt ! Làm gì ai đang sống chê mạng dài .
Trương Hâm do dự hỏi: “Bây giờ chỉ còn bốn chúng , thật sự vấn đề gì chứ?”
Lâm Uyển Ương: “Không .”
Trương Hâm vẫn yên tâm, do dự một chút hỏi: “Nếu , thêm một là cũng nhiều, mà bớt một là cũng ít, chi bằng cũng về nhé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-484.html.]
Lâm Uyển Ương ông một cái: “Chúng từng giao lưu với thứ đồ chơi đó bao giờ, cho nên nhất là ông đừng .”
Đối phương như , Trương Hâm cũng lời thừa nữa, trong lòng ông ngừng cầu thần khấn phật để thần phật phù hộ cho bản bình an khỏe mạnh.
Sắp đến mười hai giờ, Lâm Uyển Ương đơn giản lắp ráp con búp bê hỏng, suy nghĩ một chút : “Mộ Mộ, đưa tay cho .”
“A? Cô gì...” Tuy Diêu Mộ thấy khó hiểu nhưng vẫn theo thói quen duỗi tay .
Không Lâm Uyển Ương lấy con d.a.o găm từ trong túi từ lúc nào, cô đỡ lấy cổ tay đối phương, ở ngón cái của đối phương ấn xuống một cái.
Diêu Mộ còn kịp phản ứng thì cô buông tay .
Anh ngây tại chỗ.
Lâm Uyển Ương: “Trong túi của băng cá nhân đấy, lấy dán vết thương . sợ nếu thì sẽ càng cảm thấy đau hơn, cho nên mới , mượn của một giọt m.á.u nhé.”
Giọt m.á.u đó vặn nhỏ lên giữa trán con búp bê, đỏ tươi ướt át, giống như nốt ruồi mỹ nhân.
DTV
Nếu phép dẫn dụ quỷ quái mắc câu, một ai sức hấp dẫn bằng Mộ Mộ.
Diêu Mộ giơ ngón tay dán băng cá nhân lên, suy nghĩ chốc lát hỏi: “ như thế tính là tai nạn lao động ?”
Triệu Vũ Thinh gật đầu đáp: “Em nghĩ là , nhưng lên máy bay về nước ngay bây giờ, hôm nay để sư công thấy vết thương , nếu đợi ngày mai nó lành thì đơn xin xác nhận tai nạn lao động sẽ thông qua.”
Diêu Mộ: “...”
Lâm Uyển Ương thắp nến, tay bấm quyết, bắt đầu niệm chú triệu hoán.
Trương Hâm ôm lấy cánh tay, tiếp tục tự an ủi trong lòng, ở đây nhiều như , nhất định sẽ xảy chuyện gì .
Tuy Đại sư còn trẻ, nhưng lão Đổng cô cực kỳ lợi hại, ông cũng thấy đối phương thể hiện , gì đáng lo lắng cả!
Một trận gió thổi tới, nến mặt đất lập tức vụt tắt, chỉ ngọn đèn ở nơi xa thể mơ hồ chiếu sáng khung cảnh xung quanh.
Trương Hâm khó khăn lắm mới bình tâm trạng, nháy mắt trở nên khẩn trương.
Đến... đến ?