Tòa nhà mà mua cuối chuỗi bất động sản , tổng cộng hai mươi mốt tầng, mỗi tầng ba hộ gia đình, tỷ lệ ở tầm bảy mươi phần trăm. Vân Uyên sống ở tầng cao nhất, đả thông ba căn hộ với , thích gian rộng mở.
Vân Uyên bước thang máy, thúc giục cái đang nhòm ngó xung quanh: “Mau theo .”
“Chậm chút, chẳng lẽ sẽ gặp nguy hiểm ư?” Mạc Tiễn hỏi.
Không tại cô ảo giác tòa nhà một cư dân nào cả.
“Không đến mức nguy hiểm, nhưng , đang sinh sống trong tòa nhà đều là con .” Vân Uyên mỉm .
Mạc Tiễn sửng sốt, đó mới ý thức đối phương đang nhảm, trong lòng cô âm thầm lắc đầu.
Sao một như ngốc cơ chứ? Thật là đáng thương.
———
Đã lâu Bảo Tâm mới ăn bữa sáng tự chọn ở khách sạn, cuối cùng cũng đến thời khắc khiến tất cả sửng sốt với sức ăn của .
Lâm Uyển Ương uống sữa đậu nành xong thì vị thấy giám đốc hôm qua đang về phía .
Tiếu Nhạc Ý lật bài ngửa với đằng giở trò quỷ, ngờ đối phương kiên quyết phủ nhận, hơn nữa ý tứ trong lời còn là chịu bỏ qua.
Lâm Uyển Ương ung dung hỏi: “Đây là kiếm chuyện đúng ? Xem phía cao thủ, chuyện với đó.”
Nghĩ thôi cũng thể xua đuổi Doanh tới hồ bơi là trong nghề.
Tiếu Nhạc Ý cũng đang ý : “ điều tra kẻ của bên giở trò là giám đốc của khách sạn đối thủ, hình như chú của thạo nghề.”
Lâm Uyển Ương bình tĩnh : “Anh hẹn đây, chúng hai mặt một lời.”
“ , chúng thể cam đoan chủ động dùng vũ lực.” Diêu Mộ xong thì liếc Lâm Uyển Ương một cái, trong lòng âm thầm bổ sung một câu, hoặc là sử dụng vũ khí tính sát thương lớn.
“...”
Tiếu Nhạc Ý với vẻ mặt thấp thỏm, đến lúc đó thông báo cho bọn họ.
Ngày thứ ba khi chuyện giải quyết, phụ trách của khách sạn liên hệ với đối phương, bên đó đồng ý gặp mặt chuyện.
Tuy nhiên, địa điểm do đối phương quyết định, bên phía họ quá ba .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-474.html.]
DTV
Địa điểm gặp mặt là một thôn nhỏ khá vắng vẻ ở ngoại ô.
Hơn nữa bên đó còn dọa rằng nếu họ dám đến thì coi như xong, hai bên thể tiếp tục dây dưa trong chuyện .
Lâm Uyển Ương cầm kiếm lên , đối phương tự dâng tới cửa chờ thu dọn thì cô khiến bọn họ hài lòng.
Phục Thành suy nghĩ một chút, trẻ tuổi tích cực cũng là chuyện , vì thế để , vặn mùa đông lượng vận động đủ, coi như tham gia hoạt động ngoài trời.
Lần Lâm Uyển Ương còn dẫn theo Triệu Vũ Thinh, thứ trong hồ bơi tính là điểm kinh nghiệm gì, nhưng thì khác.
Hy vọng đối phương sẽ sức, sức chiến đấu mạnh hơn một chút thì cô mới thể mấy phần kính trọng đối với bọn họ.
Diêu Mộ thở dài, mà thật sự đụng , đúng lúc tâm trạng của Lâm chưởng môn đang , xem kịch để xem .
Hình như đối phương đề phòng Tạ Văn Dĩnh, Lâm Uyển Ương bèn dẫn theo nữa, miễn cho bên quá nhiều, bọn họ thắng hùng.
Diêu Mộ phụ trách lái xe, từ khi thành phố Ninh bắt đầu tuyết, xe lưu thông đường ít nhiều.
Đối phương hẹn gặp ở một quán ăn cửa thôn, Lâm Uyển Ương đúng hẹn mà đến. Sau khi chỗ, cô tùy ý vắt tay lên lưng ghế, hỏi: “Người ?”
Diêu Mộ khẽ khụ một tiếng, trả lời: “Tém tém một chút, cô như sẽ dọa đấy.”
Lâm Uyển Ương: “Chẳng lẽ năng ôn tồn như còn đủ dịu dàng ?”
Diêu Mộ: “...”
Được , cô thấy vui là .
Một lúc , bảy tám tới, dẫn đầu là một đàn ông trạc năm mươi mấy.
Hứa Toàn Nghiệp thấy đến là ba trẻ tuổi thì chút đặt mắt. Đây là mấy đứa nhỏ vắt mũi sạch nhà ai ?
Lúc đầu cái họ Tạ lợi hại, còn chút lo lắng, đối phương đến khiến thở phào một . lúc đây, khi thấy ba thì cảm thấy coi thường.
Vậy mà hai đứa con gái?
Hứa Toàn Nghiệp lạnh, : “Đều là thứ gì , thôi, mấy tự báo tên tuổi , dù đấu pháp bại tay cũng là vinh quang của mấy .”
Lâm Uyển Ương , dậy từ ghế: “Phái Tịnh Dương, Lâm Uyển Ương, tới .”
Trong lòng Hứa Toàn Nghiệp lộp bộp, khiếp sợ tới mức từ ghế ngã ngữa xuống đất, vô thức cho rằng nhầm: “Cô... cô cái gì?”
Bấy giờ mới đánh giá mắt, Lâm Uyển Ương trong truyền thuyết hung thần ác sát, hình như chút khớp...