Đằng Bác xem như chó ngáp ruồi, dù những gia tộc của bọn họ đều là tai to mặt lớn, dù trong lòng hoảng loạn, bề ngoài vẫn duy trì bình tĩnh.
Hai mươi năm qua, tên nhóc lẽ là chuyện ngoài ý duy nhất của nhà họ Đổng, cho nên đối phương kinh nghiệm đối phó.
Thật sự là ngốc phúc của ngốc, nếu như Đằng Bác đột nhiên nảy ý tưởng, lẽ bọn họ một chuyến công .
Bây giờ thể xác định, lão hồ ly Đổng Cẩm Ngọc quả nhiên vấn đề, nếu thì cũng sẽ lòng phòng nặng như .
Người phụ nữ tới đối phó với bọn họ dọc đường, cũng tà thuật rút lấy sinh khí của con , tám chín phần mười là liên quan tới nhà họ Đổng.
Nghe hai chuyện, nhóm bốn khác đều vô cùng bất ngờ.
Không nghĩ tới bọn họ thể ăn ý như thế, nhiều hành động như mà chỉ cần một cái nháy mắt.
Hơn nữa, Lý Hạo Quân với Đổng Cẩm Ngọc, sư quá nghịch ngợm, xin đối phương đừng để bụng, như tự động loại trừ bản ngoài.
Lúc bọn họ cũng nghĩ tới, khi đối phương lời , lục soát lầu hai qua một lượt.
Thật sự là dối chớp mắt.
Ba giờ chiều, hai tổ tụ hợp với .
Tổ thứ nhất tìm tin tức mấu chốt là bình gốm, tổ thứ hai tạm thời động tĩnh.
Người nhà họ Đổng ít, dường như đều trong trạng thái bình thường, nếu đề mục liên quan thì sẽ ai phát hiện bọn họ thích hợp.
Nói đến, Đại sư Lâm cũng cá tính, chính là dáng vẻ "Mày đối nghịch với ông đây, ông đây sẽ đem mày trong bài thi, để xem kịch một chút."
Đoán chừng bây giờ tâm trạng của Đổng Thiên Dao đang phức tạp.
Lâm Uyển Ương xong, gật đầu : "Mọi vất vả , chút ăn chút gì đó , đó trở về."
"Cảm ơn đại sư Lâm."
Cửa hàng thịt buôn bán phát đạt, mười ba hai bàn, buổi trưa Lâm Uyển Ương mới ăn một bữa, nhưng buổi tối cô đến ăn thêm một bữa nữa cũng ảnh hưởng gì.
Người phục vụ bưng thịt cắt lên bàn, Lâm Uyển Ương lấy điện thoại di động chụp ảnh, còn tìm mấy cái góc độ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-444.html.]
"Đại sư Lâm, cô đây là định đăng lên vòng bạn bè ? Cô thật là sành điệu." Có một cô gái .
Đằng Bác cũng chút khó hiểu, đăng vòng bạn bè?
"À, đăng vòng bạn bè." Lâm Uyển Ương xong, đem ảnh chụp chỉnh sửa xong gửi cho phụ trách.
[ Sờ đầu chó : Tiền phụ cấp 200 tệ chỉ đủ ăn một ngày hai bữa, cô đây là đang ám chỉ nên giảm béo ?][ Người phụ trách: ...]
[ Sờ đầu chó : còn đang tuổi ăn tuổi lớn, cần giảm béo, phiền xem xét một chút!][ Người phụ trách: ... sẽ xem xét cẩn thận, đề xuất.] Lúc Lâm Uyển Ương mới hài lòng, kỳ thật quan chức vẫn khá tiền, dù thì đôi khi giới thiệu công việc cho đồng nghiệp đều sẽ trích một tiền hoa hồng nhất định.
Bây giờ là thời đại nào , còn tiếp tục sử dụng tiêu chuẩn của 20 năm , 200 tệ tiền phụ cấp trò ?
Không ai nên cũng thèm sửa đổi, dù cho tất cả đều hài lòng với tiền phụ cấp, nhưng Chưởng môn Lâm nghĩ như , con muỗi nhỏ cũng là thịt nha!
Lâm Uyển Ương hài lòng với thái độ việc của đối phương, cô để điện thoại di động xuống, dùng đũa gắp lấy một lát thịt ướp gia vị, quan sát.
"Chậc chậc, xem , đây chính là thịt bò tươi, tệ."
Đằng Bác : "Không chứ, menu là thịt bò, chẳng lẽ còn thể là thịt khác ? Thịt heo là thịt hươu?"
Lâm Uyển Ương thâm ý nào đó một chút, lắc đầu : "Chúng ăn cơm , tiên đến cái , sẽ ảnh hưởng khẩu vị."
Đám : "..."
Đại sư Lâm ngài như , bảo chúng ăn kiểu gì đây?
Trần Mẫn Hành dẫn theo ba đội ngũ khác, đến căn biệt thự đường Hoa Viên xem xét tình huống.
Bọn nhận một tin tức.
Căn biệt thự hai con ở, cô con gái năm nay hai mươi lăm tuổi, ba tháng tổ chức hôn lễ.
kể từ khi hôn lễ kết thúc, thì ai từng thấy chú rể.
DTV
Hai con với bên ngoài rằng, đàn ông trong nhà công tác, hàng xóm cũng chỉ thuận miệng hỏi một chút, như thì đương nhiên tin tưởng, cũng tiếp tục hỏi nữa.
Điểm đáng ngờ ở chú rể biến mất , vợ chồng mới cưới nên tách mỗi một nơi nhanh như .
Khi các sinh viên dạo quanh biệt thự và cân nhắc xem nên lẻn thì họ gặp một đàn ông rối loạn tâm thần.