Lâm Uyển Ương còn cố chấp với tính từ mà đối phương sử dụng, hỏi: “Ở bên gì đó ngon ? Hay là chúng cùng ăn khuya ?”
Đằng Bác là bản địa, tới ăn uống vui chơi là rành vô cùng, do dự hỏi: “Ở khách sạn nhiều đang đợi cô, như thật sự vấn đề gì ?”
Lâm Uyển Ương: “ nhận bất cứ thông báo nào, và tôI cũng bảo họ chờ, như thì mà vấn đề ?”
Cô thích náo nhiệt, nhưng cũng tùy loại.
Nghe theo lời của Đằng Bác thì cô Đổng đó đang đợi cô.
Có vẻ như đang gây sự chú ý, hai bên va , tia lửa tứ tung.
Lâm Uyển Ương thật sự quan tâm đến cô .
“Thời tiết lạnh thật, chúng ăn gì đó , nhất là món súp nóng hổi.” Cô đề nghị một cách hưng phấn.
Đối phương cũng như thế thì Đằng Bác và Lý Hạo Quân đương nhiên ý kiến, dẫn Lâm Uyển Ương đến một quán ăn vô cùng nổi tiếng ở bản địa.
Bởi vì là khu đông , dù mươi hai giờ nhưng vẫn vô cùng nhiều , ít quán ăn vẫn còn đang mở cửa.
Đằng Bác dẫn hai họ bước một quán ruột, khi xuống liền kêu vài chai bia, đó mới gọi món.
“Lâm Uyển Ương, nể mặt cô, sư của chỉ cần qua giờ ăn là sẽ ăn nữa, nếu như là đây thì chắc chắn sẽ đồng ý đến đây.”
Lâm Uyển Ương: “Phải đây, khi ăn đồ sẽ cảm thấy vui vẻ, sẽ cảm thấy vui vẻ khi kỷ luật, tôn trọng sở thích của mỗi .”
Đằng Bác nghĩ kỹ thì vẻ đúng thật là như thế.
Người trông vẻ hời hợt, nhưng thật chuyện gì cũng rõ cả.
Cho nên cô bao giờ hùa theo phong trào, trong lòng tấm gương sáng , rõ ràng là Đổng Thiên Dao chuẩn sẵn , chỉ cần đến là hỏi , cứ tỏ vẻ oan ức .
Cũng hoài nghi về năng của của vị giám khảo trẻ tuổi là Lâm Uyển Ương, tuy đạo thuật của cô cao, nhưng cũng xem những mặt khác nữa chứ, thật sự là tư cách ?
Lâm Uyển Ương quan tâm, vì cô sợ, mà là nhạo với thái độ “ trong lòng nghĩ gì, nhưng cứ thích như thế”.
Lâm Uyển Ương uống một ngụm rượu, và : “Hay là để lộ dề cho hai ?”
Đằng Bác: “Được đấy đấy!”
“Đừng đùa!” Lý Hạo Quân trợn mắt , đó đầu với Lâm Uyển Ương: “Không cần , như sẽ công bằng với những học viên khác.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-433.html.]
Lâm Uyển Ương : “ lừa đấy, thật thì cũng đề, cũng khá là tò mò.”
Hai : “…”
Quả đúng là đang vẻ của một giám khảo.
Dựa theo quy định của mỗi năm, tổng cộng sẽ sáu đề thi, đó sẽ bốc thăm quyết định nội dung cuộc thi.
Như sẽ tránh việc lộ đề.
Sau khi ba ăn xong là hai giờ khuya, về khách sạn cần một tiếng đồng hồ.
Những đợi ở sảnh khách sạn, liên nhẫn đến mức nào thì cũng thể nào đợi đến giờ , sớm về .
Tầng tiền của khách sạn trừ chị nhân viên tiếp tân , còn một ai cả.
Sau khi Lâm Uyển Ương nhận thẻ phòng, dừng chờ đợi, trực tiếp về phòng.
Phòng cô ở là phòng đơn một , máy lạnh ở trong phòng mở sẵn, và trái cây tiếng phạn vi phục vụ nữa.
Đây rõ ràng là do Diêu Mộ sắp xếp, cũng khá là chu đáo đấy.
Sau khi Lâm Uyển Ương tắm xong, cô lướt lưu trình của đại hội gửi ở WeChat, nhiều chữ như khiến cô đau đầu.
Nghĩ thì đến lúc đó, cần như thế nào, sẽ nhắc nhở cô, cho nên cô ngủ.
Ngày hôm bắt đầu lên lớp học, thời gian của Lâm Uyển Ương xếp ở phía , phận của cô là học viên, cho nên vô cùng thảnh thơi.
Dọc đường , của ban tổ chức thấy cô, điều sẽ kính trọng mà gọi cô một tiếng “cô Lâm”.
Năm chưởng môn nhân vô cùng thiết với Lâm Uyển Ương, đây là chuyện mà ai cũng , ý kiến gì với cô khác nào vả mặt năm .
DTV
Suy nghĩ , còn ở ?
Còn những học viên năm ngoái từng tham gia, năm nay vẫn tiếp tục đăng ký, những đều quen Lâm Uyển Ương.
Họ khâm phục cô.
Cuối cùng thì Lâm Uyển Ương gặp Đổng Thiên Dao, cô , vài vây quanh chuyện.
“ là , cô là cô , giống với cô chỗ nào? đáng sợ như ?” Lời của Đổng Thiên Dao mang một chút dí dỏm nhưng nhẹ nhàng.
Trong lòng nghĩ rõ là trẻ tuổi hơn, xinh hơn, bạo lực đối phương.