Ba trẻ tuổi mấy ngày nay chịu đựng đủ , hiện tại cũng dám khinh thường.
Trước mỗi tấm bia mộ, thắp một đôi nến, bày hoa quả cúng dường quỳ xuống ‘ xin ’.
Cha cũng cúi đầu xin .
Có lẽ vì chịu áp lực quá lớn nên những thiếu niên nhiều đến mức đầu gối tê cứng vì quỳ quá nhiều và bước khập khiễng.
Sau bao vất vả, trời sáng, ba gia đình từ đỉnh xuống.
Ba thiếu niên quỳ suốt đêm, chân run run.
Những sẽ ghi nhớ những chuyện xảy tối nay và trở thành ánh sáng trong tương lai.
“Đại sư, cô thấy bây giờ ?” Bà Châu hỏi.
“Cũng đỡ .” Lâm Uyển Ương xong, nắm c.h.ặ.t t.a.y với bia mộ phía : “Các vị mong tha thứ.”
DTV
Sau đó đều thở phào nhẹ nhõm.
Lúc khỏi nghĩa trang, Châu Hằng Hằng đầu .
Ánh nắng ban mai chiếu lên bia mộ, ảo giác rằng những trong bức ảnh đen trắng đang chằm chằm .
Tim của Châu Hằng Hằng đập thình thịch, xoay vội vàng rời , trầm giọng : "Xin ."
Sau khi sự việc giải quyết, cha nhà họ Châu đề nghị khen thưởng Lâm Uyển Dương vì giúp đỡ.
Vốn dĩ bọn họ dự định mời bà đồng, việc cũng sẽ tốn kém, hơn nữa mời đến thì chắc hiệu quả .
Một gia đình trong đó đồng ý, nhưng một gia đình khác do dự và : “Đối phương là sinh viên đại học nên chắc cần tiền ”.
Ngoài , bên chỉ đưa một câu gợi ý rằng đây là giúp vì niềm vui.
Họ là những việc đó, việc mua hoa và đồ cúng để cúng dễ, tốn nhiều tiền.
Châu San San đại diện hỏi Lâm Uyển Ương tính phí như thế nào, cần tiền .
Thực trong lòng cô cũng cảm thấy thể cần một đồng xu nào, chỉ cần đưa cho cô một phong bao lì xì cho vui là .
Lâm Uyển Ương tự nhiên : “Cần, mỗi nhà một vạn tệ, cảm ơn.”
Châu San San chút hiểu: “Cô thật sự thu tiền ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-396.html.]
Lâm Uyển Ương khó hiểu cô: “Không đó cha cô sẵn sàng trả tiền cho ? Hơn nữa đây là công việc của , tại thể nhận tiền?"
Châu San San sự chính nghĩa của cho cả kinh, tuy chút vui nhưng cô suy nghĩ, nếu cô việc thì thu tiền là chuyện đương nhiên.
Chỉ là chút hợp tình .
Quy tắc của Lâm Uyển Ương là cho dù vấn đề nhỏ đến cũng thu tiền và cố gắng liên quan đến bất kỳ mối quan hệ cá nhân nào.
Đây là vấn đề nguyên tắc, nếu hôm nay cô nhận tiền, những sẽ đến nhờ cô ‘tiện giúp đỡ’, dù cũng cần tiền.
Hơn nữa chỉ bản họ, còn thể lợi dụng cô, giới thiệu những xung quanh để cô “tiện giúp đỡ”.
Điều sẽ bao giờ kết thúc.
Xin , cô đang tu hành chớ từ thiện, hơn nữa, Tổ sư còn đang chờ luyện kim của , cô lẽ nào cần tiền?
Những thể phạm sai lầm, bọn họ mất tiền mà là những đứa con cưng của họ.
Bây giờ Lâm Uyển Ương lên tiếng, ba nhà còn dù bất mãn cũng đưa tiền cho .
Suy cho cùng, chuyện ác độc, nếu như xé rách mặt của ai đó, thfi con trai của họ chuyện thì giải quyết như nào?
Ngay mặt một cây ATM, ba gia đình rút tiền mặt đưa cho cô.
Lâm Uyển Ương mỉm cất trong ba lô: “Vậy thì tạm biệt nhé. Cả đêm ngủ, cần nghỉ ngơi. Hy vọng sẽ hợp tác.”
Nếu như còn đến tìm cô thì chắc chắn gặp hải chuyện gì khác.
Cô xong liền giơ tay bắt một chiếc taxi
Vừa hôm nay là chủ nhật, Lâm Uyển Ương về đạo quán, tùy ý ăn đồ ăn ngủ.
Ngủ một giấc đến hơn bốn giờ chiều mới tỉnh dậy.
Có một vị khách đặc biệt đến đạo quán, Vân Uyên sẽ mở chi nhánh ở thành phố Ninh, hơn nữa còn mở ngay chân núi của đạo quán, Lâm Uyển Ương để bụng, nghĩ rằng chỉ chơi.
Dù cũng đáng tin.
Không ngờ Vân Uyên thật sự chọn xong địa điểm, cật lực cải tạo nửa tháng, tuần là khai trương.
Vân Uyên : “Sao thế! Không ngạc nhiên ? Sau chúng thể gặp thường xuyên hơn.”
Lâm Uyển Ương: “...Không .”
Vân Uyên mỉm : “Cô cứ thật , trong đạo quán đều thích .”
Vào giờ cũng thể bắt đầu bữa tối, buổi trưa là một nồi cơm chay thật lớn, buổi tối chỉ trong đạo quán ăn cơm.