Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 385

Cập nhật lúc: 2025-09-05 13:30:57
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Chương Dẫn đáp: “Không phiền , cũng ăn tối.”

Lâm Uyển Ương vui vẻ địa chỉ cho đối phương, quên dặn khi nào tới nơi hãy gọi cho cô, cô sẽ đón .

Sau đó, cô ngắt máy, cất điện thoại. Lâm Uyển Ương Diêu Mộ với ánh mắt thăm dò.

Cô vẫn cảm thấy gì đó hợp lý lắm.

Diêu Mộ lên tiếng đính chính: “Hôm nay da mặt bình thường, vấn đồ gì về da cả. lái xe đây!”

Không nên trêu ghẹo cô, chuồn thôi, nhanh chân lên xe.

Phục Thành tới: “Các con đang ?”

Chuyện cũng gì cần bí mật, Lâm Uyển Ương kể cho sư phụ về việc Diêu Mộ và Tiểu Tạ mời bạn hàng xóm cùng.

Phục Thành thoáng ngạc nhiên, ông : “Tên đó cũng ? Chuyện quỷ quái gì .”

“Sao ạ? Không đây sư phụ cũng quen ?”

Phục Thành khôi phục vẻ mặt ban đầu: “Không gì, nó đến cứ để nó đến.”

Lâm Uyển Ương khá bối rối, cũng , bạn hàng xóm duyên với đạo quán, những Diêu Mộ và Tạ Văn Dĩnh thích , ngoài Phục Thành cũng từng giao lưu với đối phương.

Nhóm đến nhà hàng, họ bước phòng riêng đặt từ .

Người phục vụ đến đưa thực đơn, Lâm Uyển Ương lướt một lượt, chỉ món rau trộn trứng vịt Bắc Thảo và món khô bò, đó trả menu cho đối phương.

“Ngoại trừ hai món , các món còn mỗi thứ lấy một phần.”

Để tăng hiệu suất khách hàng, nhà hàng chia thức ăn thành từng phần loại, riêng về rau đến hơn hai mươi món khác .

Người phục vụ mở tròn hai mắt: “Hả? Gọi hết ?”

Lâm Uyển Ương xác nhận: “ .”

Các tình nguyện viên lén nhịn , tính cả khách đến của Chưởng môn Lâm, bọn họ chỉ tổng cộng mười một .

Tuy , nhưng trong trái tim cô, bọn họ chẳng khác mười trưởng thành, hơn nữa bọn họ đang tuổi ăn tuổi lớn, thể để họ chịu đói.

Lâm Uyển Ương sẽ mang theo thói quen đến cuối đời.

Mỗi cô chọn thực đơn, nhân viên phục vụ nghiêm túc xác nhận đến hai .

Nói chừng, họ đang chê bọn cô quá khoa trương và lãng phí, hoặc thể họ sẽ nghĩ rằng bọn cô là dân chạy nạn ở Châu Phi về.

Cũng cách nào để phân biệt.

Tiếng chuông reo lên, Lâm Uyển Ương dậy, nhanh chóng cầm điện thoại ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-385.html.]

Sảnh của khu trung tâm xếp theo hình tròn, nhà hàng và các cửa tiệm khác đều xếp thành hình tròn lầu hai. Cô dựa lan can, đúng lúc thấy đỉnh đầu của một đang ở lầu một.

Tóc thật dày, giới trẻ bây giờ hầu hết ai cũng rụng tóc.

Người thường xuyên bận rộn, thể duy trì mái tóc dày dặn như thế, điểm ăn đứt những khác!

Lâm Uyển Ương định gọi tên đối phương, nhưng nghĩ cô thấy , vì thế cô gọi điện thoại cho đối phương.

Nếu gọi “Bạn hàng xóm” thì thiết lắm, gọi “Tống xa lạ quá, gọi thẳng tên càng .

Thấy đối phương nhận điện thoại, Lâm Uyển Ương : “Này, lên !”

Tống Chương Dẫn điện thoại ngẩng đầu lên, liền thấy cô đang ở lan can.

Lâm Uyển Ương vẫy tay: “Mau lên đây.”

Tống Chương Dẫn : “Được”, chờ đối phương tắt máy, bước về phía cầu thang.

DTV

Hai cô gái trẻ tuổi khỏi mắt chữ A miệng chữ O khi chứng kiến bộ quá trình .

“Ôi trời, thật. Chỉ cách một tầng lầu cũng gọi điện thoại. Chả trách kẻ tán tỉnh trai thế.”

“Nhìn dáng vẻ cũng đắn đấy, ngờ ghê gớm thật!”

Người trai quá, ăn mặt cũng chỉnh tề, do nhà nước cấp cho ?

Nếu là điều là thật, họ sẵn sàng gọi điện thoại cho dù chỉ cách đối phương vài mét!

Lâm Uyển Ương đến sự hiểu lầm mấy đẽ , cô dẫn đối phương phòng ăn.

Không quá bất ngờ, Tống Chương Dẫn ngay lập tức trở thành tâm điểm của ánh .

Các tình nguyện viên khỏi cảm thán, lẽ Dự Sơn là bảo địa phong thuỷ, nơi thật sự cất giấu nhiều !

Mỗi thành xong công việc tình nguyện, họ đều các đồng nghiệp “màu mỡ” ở công ty đánh vỡ mộng.

Cảm giác về hiện thực tàn khốc.

Lâm Uyển Ương Tống Chương là một thực tế, tuy đối phương , nhưng thể nhận dựa khí chất của .

vui khi đối phương đồng ý đến đây với , cô quyết định bạc đãi . Lâm Uyển Ương lên tiếng: “Bạn hàng xóm, ăn gì thể tự gọi thêm nhé. mới nhận tiền thưởng, hôm nay sẽ đãi .”

Khoé môi Tống Chương Dẫn cong lên vẻ thành một nụ : “Chúc mừng cô. một kiến nghị, cô cứ gọi thẳng tên .”

Lâm Uyển Ương: “Được, A Dẫn, cần khách sáo!”

Thi thoảng cô sẽ gọi Diêu Mộ là Mộ Mộ hoặc Tạ Văn Dĩnh là Dĩnh Dĩnh.

Để tránh cho việc kêu tên bằng từ trùng , Lâm Uyển Ương nghiêm túc dành 1,5 giây để gọi đối phương bằng một cái tên khá thuận miệng!

Phục Thành: “...”

Loading...