Lâm Uyển Ương: “Cứ , thì lễ cầu siêu, dù thì nó c.h.ế.t cũng liên quan tới ông, lý gì mà tìm ông.”
“Vậy , cám ơn đạo trưởng! Chi bằng theo về nhà? Chấm dứt chuyện một cho xong.” Ông đợi kịp nữa .
Lâm Uyển Ương: “Không vội, đợi tới tối mới thể dụ linh hồn , bây giờ dương khí quá nặng, hơn nữa đến mua máy tính mà, vẫn nên mua đồ xong .”
Quách Vân cầu cứu cô, mở miệng : “Đạo trưởng, cô xem xem, cô thích cái gì sẽ đích đưa đến cho cô, đó lắp đặt cho cô xong xuôi hết! Việc chỉ là chuyện nhỏ, yêu cầu về lĩnh vực nào cứ với một tiếng là .”
Lâm Uyển Ương: “ mua hai cái máy tính.”
Cô báo mẫu mã xong, laptop mỗi loại một cái.
Đối phương đưa cho cô một cấu hình đỉnh cao, mặc dù là để trong phòng sách, chỉ là để tra cứu thì chút lãng phí.
Cho dù ông chủ là miễn phí, nhưng Lâm Uyển Ương vốn chỉ định lấy hai cái, cũng nhiều tâm tư như .
Cần nhiều như cũng để gì, phí tài nguyên.
Quách Vân suy nghĩ một chút , đợi khi chuyện kết thúc, thể tặng cô một bộ loa.
Lâm Uyển Ương liền thể, bình thường việc gì thì nhạc, việc gì đó thì mở lên cũng .
Quách Vân xem cô như cọng rơm cứu mạng, thật sự đích lái xe tới máy tính, lắp đặt chúng.
Ông ăn ở thành phố Ninh mười mấy năm, cũng xem như là 1 nửa bản địa, mà ở phía nam Dự Sơn một đạo quán tao nhã như .
Hoàn cảnh tồi, hơn nữa mà thể xây một đường lớn, tới đây cũng tiện!
Đây là một nơi thích hợp để chơi trong tiết thanh minh.
Quách Vân lắp đặt máy tính xong cho họ, : “Sau thể đưa nhà tới đây thắp hương, còn thể kêu bạn bè cùng tới đây.”
Quả nhiên cao nhiên thường ở ẩn so với thường, từ tới nay ông từng đến chỗ .
Lâm Uyển Ương: “Được , phía còn khu vườn, đông cũng .”
Quách Vân sững sờ, vị đạo trưởng mà nhiều kinh nghiệm như , so với những gì ông tưởng tượng chút giống.
Ông vốn tưởng kêu nhiều tới quá, đối phương sẽ dị nghị, Đạo giáo chẳng đều theo phong cách ‘đừng phiền tới việc tu hành của ’ ?
Diêu Mộ vỗ vai ông: “Ông chủ Quách, ông nên giúp chúng tuyên truyền nhiều hơn mới chứ.”
“Được chứ.”
Máy tính cài đặt xong, Diêu Mộ lên mạng mở phim hoạt hình “Tom và Jerry”, tất nhiên đây để xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-344.html.]
Đây là yêu cầu của hai giấy.
Hôm nay ngoài, vì để lộ, dọa khác mà Tiểu A với Tiểu Ô trốn ở phía kệ sách.
Hai mảnh giấy mỏng, tất nhiên dễ gì mà phát hiện .
Quách Vân , thấy màn hình máy tính chút bất ngờ, bắt đầu khen: “Không ngờ là tâm hồn vẫn còn trẻ như , thích xem phim hoạt hình giống con trai của , thì , học tập nhiều hơn.”
Diêu Mộ: “... haha, tùy ý xem thôi.”
Lâm Uyển Ương , một cái.
Trong phim hoạt hình con chuột Jerry đang đá m.ô.n.g con mèo Tom, đồng thời cô tới, tự nhiên mà đổi qua phim hoạt hình khác.
Tiểu A và Tiểu Ô còn khá ngây thơ, cần dạy sàng lọc mà dạy chúng, dù thì hai giấy cũng kén chọn, cái gì cũng xem.
Lâm Uyển Ương chọn tới chọn lui, mở một bộ phim tính giáo dục, cái phù hợp, chủ yếu là dành cho trẻ em từ 1 đến 4 tuổi.
“Đinh Đinh, Địch Tây, Lạp Lạp, Thiên Tuyến bảo bảo. ”
“Thiên Tuyến bảo bảo, xin chào! Thiên Tuyến bảo bảo, ôm ôm!”
“Bảo bảo, bánh mì nướng, bảo bảo, bánh mì nướng ~”
“Bảo bảo, sữa lắc, bảo bảo, sữa lắc ~”
Mọi : “...”
Nét mặt của Quách Vân vô cùng tế nhị : “… thì tâm hồn của đạo trưởng còn trẻ hơn.”
Ông cố gắng khen cô .
Những ở đạo quán ... sở thích chút kỳ lạ ?
Lâm Uyển Ương nhẹ nhàng gật đầu : “Vậy chúng thể .”
Quách Vân: “Không cần tắt máy tính hả?”
DTV
“Ồ, cần, đang xem.”
Quách Vân đang xem bên cạnh là Trương Hạo, vị đại thúc xem?
thật là một đạo quán tâm hồn trẻ con ! Khác với những ngôi chùa thoạt vẻ khá huyền bí!
Ông nhất định sẽ quảng bá nó cho bạn bè, thường xuyên tới dâng hương cho đạo quán, điều thể giúp càng ngày càng trẻ hơn!
Lúc lái xe xuống núi, Lâm Uyển Ương thấy Tống Chương Dẫn ở sân thượng tầng hai.
Ánh hoàng hôn buông xuống, trong cảnh chiều tà, bộ quần áo màu đen cũng nhuốm chút màu đỏ .