Tiểu Ô thấy cũng gọi: "Diêu Bì Bì."
Tiểu A cũng dắt mũi, kịp suy nghĩ liền hét lên: "Diêu Bì Bì."
Diêu Mộ: "..."
Cái thì quá đáng nha!
Tiểu Ô nhảy lên hôn lên mặt Diêu Mộ: “Người yêu nhất chính là Diêu Bì Bì, Diêu Bì Bì may quần áo cho , siêu siêu thích. "
Nhìn thấy em trai như , Tiểu Á chịu kém cạnh cũng hôn lên một bên mặt khác của Diêu Mộ: “So với siêu siêu thích, còn thích Diêu Bì Bì hơn thế.”
Diêu Mộ lấy giấy từ mặt xuống, chằm chằm tiểu tử , một tay chống nạnh : “ Cám ơn nha, nếu như các thể gọi là Diêu thì mấy.”
Tiểu A khôn khéo một tiếng: “Anh Diêu.”
Tiểu Ô: “Anh Bì Bì!”
Diêu Mộ giơ ngón trỏ lên, búng lên trán Tiểu Ô, quỷ nghịch ngợm, đó để cho 2 giấy tự chơi với .
Lúc mới đầu : “ vẫn hoan nghênh đó, bọn họ thích nhất.”
Lâm Uyển Ương: “Không những chỉ bọn họ thích , mà tất cả những vật khác đều thích , vì thể chất của giống như cái hamburger, quyến rũ khác.”
Diêu Mộ: “…”
Như quá đáng, thể để cho chìm đắm trong hiện tượng giả hả?
Lâm Uyển Ương nghĩ , bản cũng thể chất giống , nhưng mà trong tay cô một lá bùa và Thất Tinh kiếm, tu hành nhiều năm, những sinh vật tà ác đó đều dám tới gần.
Tất nhiên, trong tan thành mây khói.
Nếu như ban đầu Phục Thành đưa cô , bản cô thể bình an mà trưởng thành nữa.
Lâm Uyển Ương nghĩ tới nghĩ lui, đều cảm thấy Phục Thành chút đúng.
Vòng tròn ma thuật đó tốn nhiều tinh khí, chỉ với tu vi của cô thì , nhưng với tu vi của lão cáo già Phục Thành thì sẽ vấn đề mới .
Tinh khí của tu đạo, giống như một bình dự trữ năng lượng, sử dụng hết sẽ bổ sung.
Chỉ cần khi sử dụng đừng để tiêu hao quá nhiều thì sẽ vấn đề gì lớn.
Phản ứng của Phục Thành… lấy một ví dụ, giống như vốn dĩ 100ml năng lượng, thì biến thành chỉ còn 60ml, nên đối với một mà , một tiêu hao hết 50ml, thì chút giật gấu vá vai.
Bằng với tu vi của đối phương, thì phản ứng lúc nãy của ông cũng đến mức như .
Phục Thành che giấu , nhưng Lâm Uyển Ương vẫn nhận , suy cho cùng thì cũng gắn bó với mười mấy năm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-339.html.]
Cô cũng kẻ ngốc.
Diêu Mộ còn phản bác vài câu, ngẩng đầu lên thì thấy Lâm Uyển Ương vườn.
Anh sững sờ một lát, đây là tìm thái sư công đang ngủ trưa ?
Có lời thì lúc nãy , bây giờ nhân tài rời ?
Phục Thành đang giường, mấy phút ông cảm nhận khí hỗn loạn trở nên yên tĩnh, ông giơ tay xem.
Đạo pháp của ông bây giờ giảm so với tháng .
Nguy hiểm thật, xem chút nữa tài xế xe lật, nhiều như , nếu như xảy tình hình như thì thái sư công sẽ mất hết mặt mũi.
Nghĩ tới đây, ông thở dài, trong lòng âm thầm tự chế nhạo chính , Phục Thành ngươi lúc còn trẻ thì đắc chí, kiêu ngạo do thành công lâu như , lẽ do phận quyết định thất bại như .
Ngoài cửa gõ cửa, lúc ông mới định thần , quyết định nhắm mắt giả vờ ngủ.
Lâm Uyển Ương ngoài cửa hỏi: “Sư phụ, thương ?”
Phục Thành trả lời, mắt nhắm mà hồi hộp.
Lâm Uyển Ương lớn hơn chút: “Mộ Mộ, mua thêm chiếc ổ khóa về cho , vì cái cửa sắp đá hỏng .”
Lúc Phục Thành thể giả vờ nữa , với cô: “Sao con bạo lực như , Lâm Uyển Ương con là một đứa con gái ? Ta đang ngủ trưa !”
“Tỉnh hả?” Lâm Uyển Ương nhịn kích động mà trợn trắng cả hai mắt với cái trò diễn sâu , cô hỏi: “ Đạo pháp của thụt lùi , đừng là do bình thường lười biếng luyện tập mà dẫn đến, nhiều năm như con cũng thấy luyện. Càng thể là mất trinh, con bói toán cho , mệnh đào hoa, tự chuyện gì .”
Phục Thành: “...”
Con kêu cái gì? Mượn cớ đều con chặn miệng hết .
là dạy một tử cách bức c.h.ế.t sư phụ của mà!
“ Ta thật sự .”
DTV
Lâm Uyển Ương: “Vậy , đây, tiếp con vài ba chiêu, thì con liền tin .”
Phục Thành: “Ta thật sự ngủ trưa!”
Đệ tử của ông cũng ác quá đấy chứ, khiến cho khác ưu sầu.
Lâm Uyển Ương gõ cửa: “ Con chuyện hỏi , mở cửa cho con , là con kéo .”
Phục Thành: “ …”
Ta thể chọn đụng mặt con ?
Ông bất lực dậy, chậm chạp tới mở cửa, cô hỏi: “ Ta gọi con là sư phụ ? Rốt cuộc con chuyện gì?”