Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 338

Cập nhật lúc: 2025-09-03 23:18:40
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Uyển Ương: "Thật quá! Vậy thì bọn chờ nha!"

Cô cúp máy bếp lấy thêm một bộ bát đĩa và đũa.

Nhìn Lâm Uyển Ương ngoài, Diêu Mộ chậm rãi tới bên cạnh Phục Thành, nhỏ giọng : "Sư công, chuyện là vầy, tầng của nhà chúng một đàn ông đang sinh sống, cả con và tiểu đạo trưởng đều cảm thấy vấn đề gì đó! Sau nên chú ý một chút."

Phục Thành: "Có gì đó?"

Diêu Mộ gật đầu, chừng đó là một con hồ ly tinh đực cũng nên.

Lâm Uyển Ương tuy rằng biểu hiện quá nhiệt tình, nhưng khác với những khác!

Không chỉ là tặng ngọc bùa thôi ?

Diêu Mộ nghĩ đến việc tặng cho đó thứ gì đó, con gái hẳn nuông chiều mới !

Phục Thành gật đầu: “Được , sẽ chú ý.”

Hai mươi phút , Tống Chương Dẫn đến đạo quán.

DTV

Hôm nay mặc đồ đen mà mặc áo sơ mi màu trắng, khí chất chút khác biệt.

Lâm Uyển Ương nhớ tới ngày hôm qua Phục Thành chê đôi tay của , đó nhớ tới bàn tay của hàng xóm , trông cứ như bàn tay của một cô tiểu thư đài các nào !

Hay là cô nên mua một ít kem dưỡng da tay, mặt nạ tay thứ gì đó đại loại nhỉ...

Tống Chương Dẫn đến nơi, xuống, chào từng một, đó chuyển sự chú ý sang đối diện.

"Phục Thành đạo trưởng, lâu gặp."

Diêu Mộ: "..."

Chuyện gì đang xảy ở đây ?

Phục Thành khẽ mỉm : “Chúng là bạn bè một thời gian .”

Lâm Uyển Ương kinh ngạc : “Thì hai quen .”

Chẳng trách cô hàng xóm bình tĩnh như , thể đối mặt với đạo quán phức tạp mà hề nhướng mày lấy một cái.

So với Phục Thành , bọn họ mới là những bình thường.

Tống Chương Dẫn bình tĩnh : “ và Phục Thành đạo trưởng gặp mấy .”

Lâm Uyển Ương: "Vậy thì càng . Từ giờ chúng sẽ là bạn, ăn nhiều một chút! Nếu đến đây ăn thịt nướng, còn thực sự nghi ngờ ăn tu tập ăn uống chứ."

Tống Chương Dẫn bình tĩnh : "Đương nhiên vẫn cần ăn ."

Bầu khí bữa sáng tương đối hòa thuận, khi hàng xóm rời , Phục Thành gọi Tiểu Thời và hai vị sơn linh .

Ông sờ sờ đầu đối phương : "Hôm qua sư công con sợ hãi, xin . Để đền bù, sẽ mở linh trí cho con."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-338.html.]

Khúc "Thập diện mai phục" dành cho tất cả trong đạo quán .

Lúc c.h.ế.t Tiểu Thời vẫn còn là một đứa trẻ, đó linh hồn của cô ai đó bắt giữ ở thế giới loài .

Chỉ bằng cách khai mở linh trí, cô bé mới thể trưởng thành từ từ, tu luyện cũng dễ dàng hơn.

Nhiều linh thú núi việc thiện để tích đức, chỉ hy vọng rằng nếu công đức viên mãn thì thể đầu thai , nếu thể giác ngộ và tiếng thì còn gì bằng.

Ba đứa nhỏ cung kính quỳ lạy chủ nhân, đó quả thực là một ân huệ lớn.

Khi Phục Thành lên tế đàn, ông dùng Thất Tinh Kiếm c.h.é.m cánh tay , nhỏ m.á.u lên lá bùa.

Làm cái cũng tỉ mẩn, thứ nhất hướng dẫn, thứ hai, ba đứa nhỏ nhất định việc thiện tích đức mới .

Sau khi nghi lễ kết thúc, Phục Thành đặt thanh kiếm lên bàn hương.

"Già , vận động một chút liền khó thở. Ta định chợp mắt một lát. Buồn ngủ lắm ."

Ông về phía sân , tay chắp lưng.

Lâm Uyển Ương theo bóng lưng của đó, khẽ cau mày, cô cảm thấy gì đó , đạo pháp của sư công chắc đến nỗi chứ...

Cơ thể và tinh thần của Tiểu Thời cảm giác hiện diện hơn nhiều so với đây.

Hai giấy nắm tay , vui vẻ xoay tròn trong trung.

Rồi bọn họ dừng mặt Lâm Uyển Ương, cung kính gọi: “Chưởng môn Lâm.”

Giọng giòn vang, chút giống một đứa trẻ bảy tám tuổi.

Lâm Uyển Ương thu hồi ánh mắt, gật đầu.

Người giấy dừng mặt Trương Hạo: “Xin chào, đạo trưởng Trương.”

Trương Hạo : “Hai ngươi thể chuyện là .”

Sau đó, hai giấy nhảy lên vai Bảo Tâm, một bên trái một bên .

"Tiểu Bảo Tâm."

"Tiểu đạo trưởng Tạ."

Bảo Tâm chạm đối phương, mặt Tạ Văn Dĩnh cũng nở nụ .

Cuối cùng, hai giấy dừng trong lòng bàn tay của Diêu Mộ.

Hai giấy tính cách khác , nghịch ngợm là em trai Tiểu Ô, còn dè dặt hơn là trai tên Tiểu A.

Để phân biệt hai , Diêu Mộ dùng sơn chấm đỏ lên trán em trai.

Chưởng môn Lâm mất ba giây để chọn tên cho chúng.

Tiểu Thời chơi trốn tìm với những giấy , nếu tìm , cô bé sẽ gọi khắp đạo quán là: “Tiểu A, tiểu Ô, các ngươi ở ? A, Ô…”

Cảnh tượng vui mắt.

Loading...