Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 325

Cập nhật lúc: 2025-09-03 23:18:27
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn thấy chiếc xe dừng bên vệ đường, Lâm Uyển Ương liền mở cửa xe. Băng ghế phía hai .

Lưu Giai Di vốn dĩ chút mất tự nhiên nhưng thấy lái xe là Diêu Mộ thì chút bất ngờ.

“Anh là đàn Diêu Mộ ?

Diêu Mộ khẽ : “Là đây, chào đàn em.”

Hai từng gặp , Diêu Mộ cũng xem như khá nổi tiếng trong trường, hơn nữa cũng từng đến tìm Lâm Uyển Ương mấy . Sau đó, Lâm Uyển Ương còn giải thích rằng cô và đàn đang cùng hợp tác ăn.

Lưu Giai Di nghĩ nghĩ , chẳng lẽ là loại kinh doanh cái đó ? Vậy cũng quá là.…

Nhất định là do bản nghĩ quá nhiều .

Ngoài ghế phụ lái còn một khôi ngô khác cô cũng từng gặp qua, ở đại hội thể thao tham gia, khuôn mặt của đối phương thật sự khiến khác khó mà quên .

Người cũng là bạn của Lâm Uyển Ương.

Vậy nên...vị cao nhân đó đang ở ? Chẳng lẽ cao nhân hành động đơn độc, cùng bọn họ ?

Lưu Giai Di nghi hoặc nhưng ngại ngùng dám hỏi, suy nghĩ kỹ thì đối phương chắc sẽ lừa bản nhỉ, cứ tự gánh vác chuyện thì lợi ích gì chứ.

Có hai thanh niên cùng đồng hành, cô cũng cảm thấy yên tâm hơn nhiều.

Xe đến trạm dừng chân lúc nửa đêm, đó đổi thành Tạ Văn Dĩnh lái, một mạch đến hơn bốn giờ sáng mới tới nơi cần đến.

Bọn họ lái xe ròng rã mười tiếng đồng hồ .

DTV

Thời điểm khắp nơi đều yên tĩnh, ít nhất cũng đợi đến khi trời sáng mới thể tính toán bước tiếp theo, vì Diêu Mộ dắt theo mấy cùng thuê phòng.

Họ đến một khách sạn bốn tại địa phương đó, là một nơi trực thuộc công ty cổ phần của , thuê hai phòng đôi hạng sang.

Lâm Uyển Ương từ phòng vệ sinh khi tắm xong, với Lưu Giai Di: “Cậu cũng tắm , bây giờ thời gian vẫn còn sớm, thể tranh thủ ngủ một lát, ban nãy xe chắc cũng nghỉ ngơi gì.”

“À... .”

Bầu khí xung quanh thể ảnh hưởng đến tâm trạng con , ba đều ung dung điềm tĩnh, tựa như chẳng chuyện gì nghiêm trọng, nên bản cũng dần dần thả lỏng hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-325.html.]

Lưu Giai Di tắm xong lên giường liền hỏi: “Uyển Ương, thể tắt chiếc đèn ngủ bên cạnh giường ?”

Lâm Uyển Ương: “Được chứ, điều đừng sợ, chuyện gì , đặt một tấm bùa bình an gối .”

Lưu Giai Di duỗi tay tìm kiếm, quả nhiên tìm một lá bùa màu vàng gấp thành hình tam giác, trong lòng khỏi chút cảm động, cảm thấy an hơn nhiều.

Vốn dĩ một lời cảm ơn đàng hoàng với đối phương nhưng sang mới phát hiện cô ngủ nên đành thôi.

Đó là một đêm mộng mị, khi Lưu Giai Di tỉnh dậy thì bên ngoài trời sáng rõ .

Chỉ mới vài ngày thôi nhưng cô cảm thấy dường như lâu bản một giấc ngủ ngon nào.

Lâm Uyển Ương lúc nãy thấy bên cạnh ngủ say quá nên ngoài ăn sáng cũng gọi, mang về cho cô hai cái bánh mì và một hộp sữa.

Lưu Giai Di tinh thần hơn hôm qua nhiều, một tiếng cảm ơn với Lâm Uyển Ương đó ăn xong bữa sáng nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt.

Thấy vẫn còn thời gian bèn cố ý trang điểm một chút. Diêu Mộ gặp ở hành lang liền trêu đùa: “Hôm nay trông em .”

Trong lòng thầm nghĩ, phụ nữ trang điểm là vì yêu mến.

Không trúng vị đạo sĩ đấy chứ, thật đáng tiếc là một xuất gia.

Lưu Giai Di ngượng ngùng, vén tóc tai mới bằng giọng nhẹ nhàng: “Bây giờ sẽ dắt đến gặp một bạn của cha .”

Nếu như quỷ nam thể quấy nhiễu cô , cũng chính là , chị họ của cô vẫn thành hết thủ tục minh hôn.

rõ xem rốt cuộc xảy chuyện gì .

Lâm Uyển Ương gật gật đầu.

Lưu Giai Di hỏi: “Vậy đến lúc đó sẽ gì?”

Lâm Uyển Ương: “Cậu cứ xem là , việc để .”

Mấy họ hẹn đối phương tại một quán ở trung tâm thành phố, thuê một phòng bao để tiện bàn chuyện.

Trần Thái vốn dĩ nhúng tay những chuyện như thế nhưng suy cho cùng thì cũng là do bạn từ thuở nhỏ nhờ vả, con gái của đối phương cũng là từ nhỏ đến lớn, nên ông vẫn đến.

Không bắt đầu từ khi nào, thành phố và một thị trấn phía , bắt đầu phổ biến chuyện....tổ chức minh hôn.

Ông cảm thấy việc lan tràn quá đủ , c.h.ế.t nên chôn cất tử tế để họ yên nghỉ ? thì đều là do những còn sống đang mù quáng dày vò họ mà thôi.

Loading...