Không mài giũa thì thành đồ , uy lực của gương đồng càng ngày càng mạnh.
Những hồn quỷ đó gương đồng ảnh hưởng đều dừng bước , gương đồng quả thực là khắc tinh của những hồn quỷ.
Lục Tu Viễn một cái : “Vật của cô tác dụng."
“Cùng lắm chỉ thể cầm chân ba phút."
Lâm Uyển Ương gật đầu : “Cảm ơn nhắc nhở, ."
Lâm Uyển Ương cúi đầu niệm chú, bấm pháp quyết, mở cổng quỷ, đó từ trong túi áo lấy ngọc phù.
Giữa trung xuất hiện hai cánh cổng quỷ, một sáng một tối.
Lâm Uyển Ương vẫn đang nghiên cứu, nếu như gặp một con quỷ mạnh nhưng quá , bình thường cổng quỷ nếu đối phó nó, liền dùng ngọc phù truyền tống đến “bách quỷ huyệt dũng” trực tiếp cho nó hóa thành cá đen thì tàn nhẫn quá ?
Cho nên cô tạo thành hai cánh cổng.
Sau khi ngọc phù hút hồn quỷ hung dữ , liền đem thả nó địa phủ ở phía cánh cổng quỷ.
Lẽ vô tình nhưng lẽ cũng lòng từ bi.
Diêu Mộ từng rằng với chỉ IQ của Lâm Uyển Ương rõ ràng thể tham gia nghiên cứu khoa học, nhưng cô đam mê chuyện ma quỷ, thực tế cô cũng thể tham gia nghiên cứu mê tín.
Cô cảm thấy thương xót cho những quỷ hồn mặt, bọn họ chỉ là quá tham lam ước nguyện, linh hồn thì khác khống chế và điều khiển, chính bản bọn họ cũng mong .
Vì thể để tất cả bọn họ đều biến thành cá đen .
So với phần lớn đàn ông thì chưởng môn Lâm càng thương hoa tiếc ngọc hơn.
Hàng trăm con quỷ hai cánh cửa thu hút đều lao trong.
DTV
Lâm Uyển Ương thị lực , một cái liền thấy hàng trăm tên, nhưng thấy Bùi Song Song.
Lục Tu Viễn dùng cây sáo trong tay chặn kiếm, cô và : “Thất Tinh kiếm! Cô và Phục Thành quan hệ gì?."
Lâm Uyển Ương đáp : “Ông là sư phụ của , ông ông ?”
“Ông đúng là kết bạn quá bất cẩn ."
Lục Tu Viễn gì, khí xung quanh đột nhiên trở nên lạnh lẽo, cây sáo trắng trong tay đột nhiên áp đảo Thất Tinh kiếm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-299.html.]
“Bởi vì sư phụ của cô, và cũng là bạn cũ nên hôm nay sẽ thả cô ."
Lục Tu Viễn thầm nghĩ: “Phục Thành ông là thù dai, chuẩn lâu như cũng khác nhắm tới”
Nếu hôm nay g.i.ế.c đồ của ông , Phục Thành ông nhất định sẽ truy lùng đến tận cùng, sẽ bao giờ dừng .
Bản cũng gì sợ, nếu liều mạng chiến đấu cũng nắm chắc năm mươi phần trăm chiến thắng.
Chỉ là…Tiểu Ngư sẽ sớm tỉnh thôi.
Ông cố gắng lâu, chỉ chờ đợi cô sống sẽ cùng cô sống cuộc sống bình yên.
Chỉ tách biệt khỏi thế giới, một cặp vợ chồng bình thường, những liên quan phiền, đợi chờ lâu như cũng sắp thành hiện thực.
Nghĩ đến đây, khuôn mặt của ông từ đôi mắt lạnh lùng hiện một tia dịu dàng.
Lâm Uyển Ương đưa tay đón lấy kiếm bay về hỏi: “Tại ông g.i.ế.c những cô gái trẻ ?."
Lục Tu Viễn đáp : “Bởi vì Tiểu Ngư tỉnh ."
Trong mắt ông , ngoại trừ Tiểu Ngư tất cả đều là con kiến, nên g.i.ế.c chúng thì cũng vấn đề gì.
Người bình thường giơ tay đập c.h.ế.t con muỗi cảm giác gì, cho nên g.i.ế.c đối với ông cũng là như .
Lâm Uyển Ương : “ Tiểu Ngư là ai, theo như lời của ông thì ông sẽ dừng tay, vì thể để ông ."
Lục Tu Viễn ánh mắt lạnh lùng cô: “Cô ngăn , Phục Thành lẽ còn ngăn ."
Lâm Uyển Ương ngừng và chĩa thanh Thất Tinh kiếm hướng về ông .
Không thử một thì .
Lục Tu Viễn nhẹ lách né tránh, lui về vài bước và : “Tư chất của cô so với Phục Thành thời còn trẻ hề thua kém, chắc chắn sẽ thành nổi danh, vì mất mạng trong tay ?."
“ thích, nhưng những cô gái ông xem thường chắc hẳn cũng thích điều đó."
Lục Tu Viễn khẽ cau mày : “ tại thể g.i.ế.c ? Là tu luyện cô từng g.i.ế.c qua quỷ hồn ?."
Lâm Uyển Ương liền : “Đừng đánh tráo khái niệm, và ông khác . bao giờ g.i.ế.c ai, và g.i.ế.c quỷ cũng hổ thẹn với lương tâm của ”
Lục Tu Viễn: “Không hổ thẹn với lương tâm? Bản cô là từ cõi c.h.ế.t sống , Phục Thành thể việc tại ?”
Nói đến đây ông chút kích động, bởi vì nhận rằng linh hồn của mắt thật giống bình thường.
Nếu Phục Thành thể hồi sinh chết, như Tiểu Ngư chắc chắn thể tỉnh .