Anh đang , nhưng nụ đó hề chút dịu dàng.
Tạ Văn Dĩnh gì, tiếng chuông báo động trong lòng vang lên, nếu như tận mắt thấy, sẽ tin đàn ông là tội phạm!
Diêu Mộ và Lâm Uyển Ương cũng phát hiện , từ phía xa chạy tới bên đường.
“Được đó, cuối cùng cũng xuất hiện .”
Người đàn ông đầu , thấy Lâm Uyển Ương chút bất ngờ, giọng nhỏ nhẹ : “Em gái, thấy cô mấy , cô cố ý thiết kế cho , nhưng mà cô gái dẫn .”
Diêu Mộ: “Anh nghĩ là thần đèn ? Còn ước nguyện, đây cô gái, đây là đàn ông! Lát nữa… sợ c.h.ế.t khiếp!”
Khuôn mặt Tạ Văn Dĩnh biểu cảm : “… Nhìn nhầm .”
Anh ngơ một hồi, nhưng mà mấy giây lấy sự bình tĩnh.”
Mắt đột nhiên sáng lên: “Các cản , nhưng nếu như tìm đến tận cửa , thì đừng trách khách khí.”
Tay trái mà vẫn luôn để lưng, đột nhiên đưa , tay cầm một cây sáo.
Không cây sáo trong tay đối phương từ chất liệu gì, trắng, phát sáng trong bóng tối, nhưng quá giống với ngọc trắng.
Người đàn ông quỷ dị lùi về vài bước, đó cầm cây sáo đưa lên môi.
Nếu như tình cảnh đúng thì tiếng sáo cực êm tai, nhẹ nhàng mà kéo dài, hòa quyện với tiếng mưa.
DTV
Theo tiếng sáo những cái bóng phía lưng đàn ông dần dần xuất hiện, bọn họ xếp thành từng hàng từng hàng bắt đầu hiện hình, càng ngày càng nhiều.
ngay lập tức, lưng đàn ông là những cô gái.
Một mặc sườn xám, cũng mặc áo liền quần, đủ màu sắc đủ thể loại, nhưng tất cả đều xinh .
Đặc biệt là cô gái đầu hàng phía đàn ông, thể là những mỹ nhân chỉ cần một nhưng khó quên với cách trang điểm đỏ rực, dung mạo xinh .
Mỹ nhân như hoa.
Nếu như vẽ hoặc chụp cảnh tượng thì sẽ là một bức tranh chân thực về mỹ nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-298.html.]
Lâm Uyển Ương tới mức ngốc luôn, 2 còn cũng ngơ tại chỗ.
Cái kiểu sốc mà thể diễn tả bằng lời, những cô gái xinh đó giống như chết, mà là hoạt sắc sinh hương.
Lâm Uyển Ương cầm kiếm lên, trong lòng vang lên tiếng chuông cảnh giác, rốt cuộc… mặt là như thế nào?
Chiếc xe SUV đậu bên đường, chiếc điện thoại trong xe rung lên một lát, đó màn hình bắt đầu sáng, tiếng chuông điện thoại kêu lên “ reng reng reng”.
Chỉ là xung quanh , tất nhiên ai thấy.
Vì điện thoại rung lên, nhích về phía rơi khỏi ghế nhưng màn hình vẫn tắt.
Điện thoại ngừng rung, màn hình điện thoại hiển thị hai đoạn tin nhắn.
[Muốn cái mạng chó của ngươi: “Ta ! Con tuyệt đối đừng ! Ta lập tức về!]
[Muốn cái mạng chó của ngươi: “Tại điện thoại của ! Cẩn thận cây sáo của !]
Phục Thành sắp vội c.h.ế.t , lúc ông nhận điện thoại của cô,
Ông lo sợ những cũ sẽ tới gây rắc rối, cảm thấy điện thoại thì tự do tự tại, khi kết thúc chuyện , sẽ mua một cái!
Cách cửa kính xe và những tiếng mưa nặng hạt, âm thanh của chiếc điện thoại rơi xuống ghế dần dần lấn át trong tiếng mưa.
Lục Tu Viễn cầm cây sáo trắng tay, ngước mắt lên ba , mới hạ mắt xuống, đột nhiên âm thanh của cây sáo liền đổi.
Hóa chỉ cần dựa một loại nhạc cụ, ông liền thể tạo khí thế của một đội quân hàng chục ngàn .
Nét mặt của các mỹ nữ phía ông dần dần trở nên thật hung dữ.
thì mĩ nữ khi tức giận gương mặt vẫn xinh , Lâm Uyển Ương khi tỉnh , suy nghĩ một chút liền cắn đứt ngón tay, nhỏ m.á.u lên Thất Tinh kiếm, đó ném thanh kiếm lên trung.
Đã đến thời điểm nào mà vẫn còn phân tâm.
Lục Tu Viễn thấy thanh kiếm giật , nhưng tiếng sáo vẫn gián đoạn, Thất Tinh kiếm xoay quanh ông một vòng, đó từ một vị trí hiểm hóc c.h.é.m ông .
Lục Tu Viễn dùng tay giơ cây sáo lên chặn , một âm thanh chói tai liền vang lên.
Lâm Uyển Ương liền giật lấy gương đồng từ tay Diêu Mộ, dùng m.á.u vẽ lên gương đồng đó ném gương đồng lên trung.