Diêu Mộ qua loa : "Con thật sự , hôm nào thời gian con sẽ đến thăm."
Đối với lời , từ đến nay đều là lỗ tai trái lỗ tai .
Chuyện hình xăm , đánh hai quyền còn tính toán sổ sách cẩn thận .
Đi thăm Đường Viễn ? Đợi c.h.ế.t đưa tang thì thể, trong lòng Diêu Mộ suy nghĩ tràn đầy ác ý.
Khi đó tức giận, đối phương dùng thủ đoạn bỉ ổi như đối phó , nhưng cũng chỉ thể nhẫn nhịn, dù cũng mấy chuyện như lấy đạo của trả cho , chạy tìm một vị sư thầy hàng đầu tới đối phó khác.
tuyệt đối thánh mẫu, mà còn thù dai.
Lúc Lâm Uyển Ương cũng , dùng tà thuật hại , sớm muộn gì cũng sẽ chọc phiền phức, sớm ngày gặp báo ứng.
Diêu Mộ mới lùi xe chuẩn , đột nhiên gõ cửa sổ xe .
Diêu Mộ hạ cửa kính xe xuống, mặt, cũng là con trai của một giám đốc điều hành cấp cao trong công ty.
Trình Duệ nhỏ tuổi hơn , bình thường qua với em họ , quan hệ của và cũng quá cận, cùng lắm thì xem như gặp mặt thì chào hỏi thôi.
Diêu Mộ đánh giá mặt, bây giờ là mùa hè, thế mà còn mặc áo dài quần dài, cổ còn quấn khăn lụa.
Cách ăn mặc lạ lùng đến khó tả.
Trình Duệ khom thấp xuống, : "Chào Diêu."
Diêu Mộ nhíu mày, tự giác lui về , đối phương một cỗ hương vị khó ngửi, giống như lâu ngày tắm rửa, vì che giấu mùi hôi chua mà xịt hơn nửa chai nước hoa.
Cuối cùng hỗn hợp với , tạo thành vũ khí công kích hoá học.
Anh ngửi đến mức chút đau đầu, tùy ý đáp lời xong, lập tức đóng cửa sổ .
Làm đàn ông, cẩu thả một chút thì cũng thể hiểu , nhưng cũng cần thiết mất vệ sinh tới mức chứ! Thật sự cho ngạt thở!
Diêu Mộ ở trong lòng chê một trăm , đó hậu tri hậu giác mới nhận chỗ thích hợp.
Cái mùi ... Hình như từng ngửi ở đó, chỉ là trong tiềm thức quên nên cũng nhớ nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-277.html.]
Diêu Mộ nhớ một hồi lâu cũng nhớ , quyết định gác chuyện sang một bên, cần lãng phí tế bào não của cho những liên quan, nhanh chóng về đạo quán.
Hôm nay ăn lẩu đó!
DTV
Tương ớt Hạo tự tay nấu ở bên ngoài hề , mới là chuyện quan trọng nhất, so đo với mấy cái gì chứ!
Đường lớn dẫn đến đạo quán xây mất nửa năm, mới thành tuần , mấy hôm nay nắng gắt, hai ngày vẩy nước, bây giờ sẵn sàng cho giao thông qua .
Có thể trực tiếp chạy xe đến cổng đạo quán, bên cạnh mở một khu đất trống, cán một tầng xi măng thành bãi đỗ xe.
Đạo quán xây ở trong núi thể tùy tiện chỉnh sửa, bởi vì rộng rãi.
Riêng phần bậc thang từ chân núi lên đạo quán, đoán chừng tháng cũng sẽ thành.
Đạo quán hương hỏa tràn đầy, tiền đồ tươi sáng, sắp mở một thời đại mới!
Xem xét tuổi thọ của hai con đường , tất cả các loại vật liệu sử dụng đều dùng loại nhất.
Mỗi Lâm Uyển Ương tới nơi bán vật liệu để trả tiền đều vui, tiền cầm nóng tay chạy túi khác.
Tài chính dư dả, nên lúc dâng hương cô chỉ thể với tổ sư gia, lão nhân gia ngài đợi thêm một chút nữa nha.
Sau nhất định sẽ lập cho một cái Kim thật hoành tráng, loé mù mắt mấy đồng nghiệp , an ủi đối phương việc dựa tốc độ, mà là chất lượng!
Tổ sư gia cô hứa hẹn, mặt mũi tượng thần cũng biến thành hiền lành, kết hợp hương đang thiêu đốt, càng càng thấy vui vẻ.
Có thể thấy ngài vô cùng hài lòng.
Diêu Mộ đến đạo quán, nồi lẩu bày xong, mỡ bò sôi sùng sục, hương thơm phiêu đãng trong khí, rau quả và các loại thịt cũng bày đầy bàn.
Nồi lẩu hôm nay, để mừng đường mới xong, mà là ngày quốc tế thiếu nhi.
Trong đạo quán bốn sinh nhật.
Tiểu Thời, Bảo Tâm, còn hai con sơn tinh.
Sơn tinh là do động vật khi c.h.ế.t huyễn hóa thành, tính cách của những con sơn tinh khác như thế nào, dù hai con đều mang tính cách của trẻ con.
Hôm nay lúc Trương Hạo xuống núi mua thức ăn, tiện thể mua hai cái bong bóng về.