Khu trình bày là nơi lộ thiên, mời nhiều nổi tiếng và trong giới thời trang trong và ngoài nước đến dự họp báo.
Cho nên thể đổi lịch trình tùy tiện .
Sáng kiến của khu trình diễn độc đạo vô cùng, nhà thiết kế cũng đồng ý sửa đặt sân khấu ở trong nhà, cho nên chỉ thể cầu cho trong một tiếng đồng hồ trình diễn đó mưa.
Không chỉ là trong giới showbiz tin những chuyện , trong giới thời trang cũng các đòi hỏi khác , nên mới mời đạo sĩ đến để giải quyết .
Có nhiều buổi trình diễn ở nước ngoài khi bắt đầu, đều sẽ mời pháp sư đến, để đảm bảo chuyện sẽ xảy sơ suất, nhiều thà tin còn hơn , dù chỉ là cho bản yên tâm thôi cũng .
Phục Thành quen vị lãnh nào là do… từng sờ qua tay và xem qua tướng tay cho đó, đó bộ những gì ông điều chính xác.
Cô tổng giám đốc mạnh mẽ vang dội đó, vốn mời Phục Thành đến pháp sự, nhưng ông là thời gian rảnh, nhưng bảo tử của ông cũng .
Nữ tổng tài Phục Thành là năng lực, nên cũng tin năng lực của tử ông .
Lâm Uyển Ương gọi điện qua, hai bên ngay lập tức xác nhận xong việc liên quan.
Bên của họ sẽ đến hội trường một ngày.
Ngoài thù lao , bên khách hàng sẽ đặt cho họ ba căn phòng ở khách sạn.
Là cùng một khách sạn chung với khách mời và mẫu của buổi trình diễn , bên thương hiệu mạnh vì gạo bạo vì tiền, đặt bao hết cả khách sạn năm hai ngày, để nơi nghỉ ngơi cho hoạt động .
Nghi lễ của việc cầu mưa , chỉ Tạ Văn Dĩnh giúp đỡ thì chắc chắn là đủ, cho nên cô gọi điện nhờ Lý Hạo Quân và Đằng Bác.
Đến khi xong chuyện thì sẽ chia thù lao với .
Lý Hạo Quân và Đằng Bác ý kiến gì cả, cho sẽ đến đúng giờ để tập trung với .
Sư phụ dặn dò qua, bất kể chưởng môn Lâm chuyện gì thì cũng giúp đỡ, nếu năng lực đủ thì kêu cả sư đến giúp.
Anh ngưỡng mộ năng lực của Lâm Uyển Ương, vốn giao lưu nhiều với cô, dự định năm nay sẽ đến thăm cô.
Đằng Bác là thích náo nhiệt, nên nhanh đồng ý, vẻ vui.
Lâm Uyển Ương chỉ chuẩn cùng với Tạ Văn Dĩnh, suy cho cùng thì cũng là pháp sự chứ đuổi ma quỷ.
họ gặp Diêu Mộ ở sân bay.
Diêu Mộ đẩy kính râm, vẫy tấm thiệp tay mặt hai : “Thật hổ, là vvip của thương hiệu , vốn mời sự kiện .”
Giọng điệu của đáng ăn đập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-261.html.]
Lâm Uyển Ương, Tạ Văn Dĩnh: “…”
Có chút đập .
Ba kiểm tra an xong bước lên máy bay.
Mỗi ngày Diêu Mộ ở trong đạo quán đều là mặc quần thể dục và áo thun thường ngày, nhưng chỉ cần ngoài là sẽ ăn diện hoành tráng, như mẫu nước từ tạp chí thời trang .
Anh chung với những ngôi và trong giới thời trang khác, thấy gì quá khác biệt.
Từ đại hội giao lưu đến giờ, nửa năm hơn gặp .
Chiều mai pháp sự mới bắt đầu, hôm nay vẫn là rảnh, họ hẹn ăn lẩu.
Diêu Mộ nhận Lý Hạo Quân, do dự hỏi: “Đây là…”
Đạo trưởng quạu quọ khi thú cưng của ?
Mặt của Lý Hạo Quân chút đỏ, mở miệng : “Chuyện thật là hổ, cho xin .”
Lúc đó quá là tức, tính tình .
Diêu Mộ: “Không … đừng kích động, bản sặc, uống nước từ từ.”
Người của đạo gia, đúng thật là đa dạng, mỗi đều đặc sắc riêng.
Hôm nay Lâm Uyển Ương mặc bộ đồ áo sơ mi quần dài như thường ngày.
Bên ngoài cô mặc một cái áo khoác, bên trong là áo thun trắng đơn giản, phía là quần jean dài, trông thời trang đơn giản.
Bởi vì là một sự kiện lớn, nên cô thức dậy từ sớm, gội đầu thật kỹ, đó cột kiểu tóc đuôi ngựa.
Bình thường ăn diện gì nhiều, đột nhiên đổi phong cách, cho khác một cảm giác mới mẻ.
Áo khoác là món quà sinh nhật hai mươi tuổi mà Diêu Mộ tặng cho chưởng môn.
DTV
Diêu Mộ cảm thấy, phụ nữ cần một áo khoác , tuy Lâm Uyển Ương để ý đến chuyện .
Nghĩ thì… đến việc cắt tóc mái cũng là chưởng môn Lâm tự cắt, cần đến tiệm cắt tóc.
Chỉ là hiệu quả của mỗi đảm bảo thôi, khó khăn lắm chiếc mái chó cắn mới dài trông hơn một chút, thì sắp cắt nữa.
… Lại một mạo hiểm, thật là kích động quá .
Buổi trình diễn bắt đầu hai giờ chiều ngày hôm , bốn họ đến sớm một tiếng đồng hồ.
Thật thì thời gian của buổi trình diễn cũng chỉ hai mươi phút thôi, sản phẩm mới mỗi mùa của các hãng xa xỉ thường nhiều mẫu.