Ánh mắt Vương Nghĩa Viễn lấp lánh : "Lợi hại quá !"
Diêu Mộ: "... Cậu cũng sùng bái mù quáng quá , chú cảnh sát như thấy cô dự định lấy bạo chế bạo ?"
Vương Nghĩa Viễn: "Có ? Bây giờ đang ở trong thời gian nghỉ ngơi riêng tư, mặc kệ những thứ , xem ăn đòn ."
Diêu Mộ lập tức bất lực, quyết định chuyện nữa.
Vương Nghĩa Viễn đưa ba đến cổng, với bọn họ nếu chuyện gì cần, nhất định tới tìm , sẽ dẫn theo đồng đội tới chi viện.
Lần thể tìm năm , Lâm Uyển Ương công lớn, về đội nhất định sẽ xin ban thưởng.
Ba về khách sạn nghỉ ngơi, hôm ăn cơm xong mới về đạo quán.
Không ngờ trong thời gian bọn họ rời , đạo quán mất trộm.
Cũng chỉ mới phát hiện hai tiếng , Trương Hạo báo cảnh xử lý, những vật khác ngược cũng mất.
Tiểu tặc đạo quán, đại khái là cảm thấy gì đáng giá để trộm, nhưng Tiểu Thiên thấy .
Lúc Angel đến đây chỉ mới mười mấy cân, khi nuôi hơn hai tháng, bây giờ cũng hơn bảy mươi cân.
Mặc dù thể trọng còn đủ xuất chuồng, nhưng bỏ cốp xe chở vẫn dễ dàng.
Từ nhỏ đến lớn cũng hạn chế tự do của nó, cho nên Tiểu Thiên vô cùng mến , đối với xa lạ cũng phòng .
Trương Hạo gọi điện thoại xuống đồn cảnh sát núi báo án, đối phương ở bên điện thoại vộ vàng hỏi mất cái gì, tượng thần là tài vật.
Gần đây, thành phố tiếp nhận năm sáu bảy vụ án chuyên trộm chùa miếu.
Người nghi ngờ, là một băng nhóm đang phạm tội khắp nơi, đặc biệt nhắm các ngôi chùa mà tay.
Trộm thông thường sẽ đến đây, nhưng thực tế, những nơi dễ tấn công vì mỗi ngày nhiều khách hành hương, địa hình thích hợp tay.
Vị cảnh sát nhân dân bên ở đầu dây bên lúc đầu khẩn trương, đối phương mất một con heo, bối rối trong vài giây.
Trộm heo? Hay là một con heo bông nhỉ?
Viên cảnh sát trả lời cuộc gọi chỉ ghi nhận vụ việc hồ sơ chứ cũng gọi cảnh sát tới, vẻ mặt nghiêm túc rằng nếu ai đó gọi cảnh sát báo tìm thấy một con heo thì sẽ thông báo cho bọn họ để đến nhận.
Lâm Uyển Ương : "Cuối năm thịt heo lên giá, nếu như bán 14 tệ, tính như , Tiểu Thiên cũng giá trị hơn một ngàn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-233.html.]
Tạ Văn Dĩnh: "..."
Diêu Mộ gọi điện thoại báo cảnh sát nữa, chính nghĩa cho đối phương đang đùa, heo thật sự mất.
DTV
Người từng nuôi heo thú cưng, vĩnh viễn thể nào hiểu cảm giác đau lòng khi mất .
Giọng Lâm Uyển Ương nhàn nhạt: "Không nên gấp gáp, gọi giấy tới hỏi một chút là ."
Rất nhiều đạo sĩ nuôi tiểu quỷ để hỏi chuyện, bởi vì bọn chúng cảm ứng nhiều chuyện ở gần đó.
Giờ , tìm thi hài của , nhưng hai sơn tinh thì thể.
Hai giấy nhảy lên bờ vai Lâm Uyển Ương, khoa tay múa chân dẫn bọn họ tìm.
Dương Bảo Tâm cùng, khi phát hiện thấy Angel , cả đều , vẻ mặt như tới nơi.
Đối phương là cả một băng đảng gây án, họ lo Lâm Uyển Ương sẽ gặp nguy hiểm, cho nên ba khác cũng theo.
Còn bao gồm một con quỷ.
Toàn bộ thành viên của đạo quán đều tìm heo.
Phạm vi sơn tinh có thể cảm ứng hạn, cho nên cứ núi một vòng.
Nếu như đưa heo tới trung tâm thành phố thì hiển nhiên chút thích hợp, bên là vùng ngoại thành nhiều dân trồng rau, nếu nhà điều kiện tiện lợi thì sẽ nuôi thêm gia cầm gia súc.
Dưới sự chỉ huy của giấy, bọn họ theo con đường nhỏ, đó ngừng tại một ngôi nhà lầu hai tầng của dân.
Bên là vùng ngoại thành, điều kiện cảnh rộng lớn, cơ bản đều là nhà trệt, nhà cao tầng.
Bọn họ ở bên ngoài, thấy chuyện lớn tiếng, vẻ phấn khích.
Diêu Mộ hỏi: "Làm bây giờ?"
Lâm Uyển Ương: "Gọi điện thoại cho Vương Nghĩa Viễn, chúng phát hiện băng nhóm trộm cắp, chuyện thì tìm ?"
"À... Được."
Diêu Mộ còn tưởng rằng đối phương xông , kịp phản ứng tới một bên gọi điện thoại.
Bọn họ mới chuẩn , lúc đụng hai đang mua rượu trở về.
Hai đàn ông mấy mặt, hung tợn hỏi: "Các là ai, gì?"