Bất quá sư tôn đáng kính , ở nơi công chúng thể tôn xưng của , cho nên hai Ngô Tùng Ẩn nơi đó...
DTV
Bọn họ phát âm chữ thứ nhất trong từ "sư công".
Lý Hạo Quân và Đằng Bác một cái, đó cả hai đều vẻ khiếp sợ trong mắt đối phương.
Cậu cũng ? Vậy là lầm ư?
Bình luận trực tiếp mặt, những đó qua loa đùa giỡn gọi một tiếng "chồng" còn , sư phụ của bọn họ gọi như là thế nào?
Bị khác đoạt xác ? Thật quá đáng sợ mà!
Lý Hạo Quân khiếp sợ, thậm chí còn hướng về phía sư phụ nhà , lặng lẽ một đoạn kinh văn trừ tà, thấy sư phụ chút phản ứng nào, hết thảy đều bình thường. Anh yên tâm , liền cảm thấy bối rối triệt để.
Đằng Bác suy nghĩ một chút, an ủi đối phương nhưng cũng là an ủi bản : "Theo đuổi thần tượng phân biệt tuổi tác, các cô gái trẻ thể, đàn ông lớn tuổi dĩ nhiên cũng , bình tĩnh bình tĩnh. Lý Hạo Quân. . ."
Không bình tĩnh nổi, cảm thấy đạo tâm của vững nổi.
Số tham gia đoạn cuối của truyền hình trực tiếp, vượt qua con tám nghìn , đây là một con tương đối cao, ngay cả diễn đàn cũng nhiều đến .
Rất nhiều xem là vì Lâm Uyển Ương, bản chưởng môn Lâm tự lưu lượng.
Hai giờ , đại hội giao lưu chính thức kết thúc, Lâm Uyển Ương mang theo chứng chỉ học viên ưu tú của , chuẩn trở về thành phố Ninh.
Tạ Văn Dĩnh và cô lặng lẽ rời , với ai, lén lén lút lút như đang trộm .
Lâm Uyển Ương thật sự sợ năm ông lão , cửa khoang máy bay chuẩn đóng , họ còn bất ngờ đưa đầu gọi "Sư công".
Cô điên nữa.
. . .
Sau khi máy bay hạ cánh, bọn họ từ sân bay , liền gặp Diêu Mô.
Diêu Mộ mặc một chiếc áo choàng dài, tóc nhuộm , màu nâu hạt dẻ tôn lên làn da trắng nõn.
Anh ở nơi đó trông cực kì nổi bật, giống như mẫu mới bước từ một buổi biểu diễn, những thứ thuộc nhãn hiệu nổi tiếng đắt đỏ khoác lên càng tăng lên tính chất của chúng.
Không ít cô gái gần đấy cũng sang.
Diêu Mộ thấy hai quen, bước nhanh tới gần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-192.html.]
Tạ Văn Dĩnh nhàn nhạt : "Mặc như trông thật quyến rũ mà, trách nữ quỷ thích, còn mặt mũi hại ."
Diêu Mộ: "Lời của đạo trưởng nhỏ ung thư thẳng nam đấy!"
Lâm Uyển Ương nhưng cô nhịn , lâu cô Tạ Văn Dĩnh dỗi hờn Mộ Mộ.
Hai họ gặp mặt, hiện mùi vị quen thuộc.
Diêu Mộ lái xe đến đây, nhận liền trở về đạo quán, những khác vẫn đang chờ bọn họ.
Vì nghênh đón bọn họ trở , mới sáng sớm Trương Hạo bắt đầu chuẩn , một bàn thức ăn.
Hai đều là thành viên ưu tú của đại hội giao lưu , bọn họ diễn đàn, phái Tịnh Dương nổi tiếng !
Khi xe sắp đến địa điểm, Diêu Mộ mở miệng, do do dự dự : "Đợi đến nơi hai sẽ phát hiện, còn một sự bất ngờ nữa đấy."
Lâm Uyển Ương: "Bất ngờ gì cơ?"
Diêu Mộ vui vẻ, chờ hai đến cũng sẽ thôi.
Bọn họ xuống xe, theo đoạn đường quen thuộc, cuối cùng cũng thấy sự yên tĩnh nơi của đạo quán, Lâm Uyển Ương còn kịp bước , liền thấy một thứ gì đó vọt tới.
Cô theo bản năng dừng chân , khi rõ thì phát hiện đó là một con heo.
Đầu heo hiển nhiên quen thuộc với Diêu Mộ, nó chạy đến bên chân đối phương nũng nịu kêu, "Hừ hừ hừ".
Tạ Văn Dĩnh, Lâm Uyển Ương: ". . ."
Không cần bọn họ cũng đây chính là sự bất ngờ .
Nuôi một con heo trong đạo quán, cho dù là vì kiếm thêm thu nhập, nhưng cũng chút quá thích hợp.
Đợi đến cuối năm nuôi nó mập mạp , nên xử lý nó như thế nào đây?
Một liên quan đến sự kiện do Diêu Mộ giải quyết đưa cho con heo .
Heo cảnh nhỏ là của bạn trai Tống Liễu đưa cho cô, khi hai chia tay, giữ nó thì thích hợp, vật nhớ , trong lòng cũng hề dễ chịu.
Càng xem càng thấy đầu heo giống như bạn trai , nên cô đưa nó cho Diêu Mộ.
Tống Liễu cảm thấy môi trường núi như , Angel nhất định sẽ thích. So với ở bên cạnh , khi còn vui vẻ hơn.
Angel chính là tên của chú heo cảnh , thật chỉ thông minh của nó khá cao, nghênh đón mỗi khi đến, còn nũng.