Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 183

Cập nhật lúc: 2025-08-31 14:41:58
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

khi đứa nhỏ hơn một tuổi, Vương Hiền cảm thấy thích hợp.

Đứa nhỏ đáng yêu, ai cũng thích, đôi mắt to, hàng mi dài và mắt hai mí, nhưng ngoại hình của nó giống chút nào.

Anh lén tới bệnh viện kiểm tra, đó bác sĩ mắc chứng tinh trùng c.h.ế.t (/), hơn nữa bệnh nhiều năm , thể con.

(/) tinh trùng c.h.ế.t (死精症): là hiện tượng tinh trùng của phái mạnh suy giảm cũng như hơn 40% tinh trùng c.h.ế.t lúc bạn nam xuất tinh và thể sống sót khi t.i.n.h d.ị.c.h quá trình thụ thai thể xảy dẫn tới trường hợp vô sinh hiếm muộn.

Vương Hiền giận tím mặt, lấy tiền của để nuôi con của khác. Ngày hôm đó từ bệnh viện trở về, gọi tên đứa nhỏ mấy nhưng nó đều trả lời.

Nghĩ tới ngày thường thằng bé hề thiết với , đột nhiên nảy sinh ác độc, qua bịt chặt miệng mũi của nó.

Chờ tới lúc tỉnh táo , mặt mũi của đứa nhỏ trở nên xanh mét tím tái, hai mắt trợn to còn thở.

Đôi mắt đó cực kỳ đáng sợ.

Vương Hiền sợ hãi, lập tức lấy quần áo che mặt đứa nhỏ .

Khi Vương Hiền bắt, t.h.i t.h.ể của đứa nhỏ trong cốp xe của .

Nghe lúc đó lái xe lên núi tìm chỗ chôn, đó báo án đứa bé mất tích, bắt cóc.

Anh việc văn phòng lâu, bình thường ít khi vận động, mất mấy giờ đồng hồ mới đào cái hố thể chôn đứa nhỏ, vì thế cả dính đầy mồ hôi và bùn đất.

Sau đó, đường trở thành phố thì tình cờ gặp chốt kiểm tra giao thông, cảnh sát giao thông thấy tình huống của đúng, nghi ngờ chuyện gì đó, yêu cầu mở cốp xe kiểm tra.

Vương Hiền miễn cưỡng định tinh thần, nghĩ một lượt bộ quá trình, khi xác định để bất cứ manh mối nào mới yên tâm.

Mãi đến khi phát hiện t.h.i t.h.ể mà chôn nữa xuất hiện trong cốp xe, hơn nữa đôi mắt đó còn đang trợn trừng , bấy giờ cả đều hỏng mất.

Anh lóc bù lu bù loa thú nhận tất cả những gì , trong miệng lẩm bẩm tự đây đều là báo ứng.

Lý Tuệ tới đây, ngừng một lát : “Thật lúc cảnh sát giao thông kiểm tra, cốp xe của Vương Hiền gì cả, vốn còn nghĩ hiểu lầm , mãi đến khi đối phương chủ động khai nhận chuyện. Sau đó cảnh sát mới tìm đứa nhỏ chôn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-183.html.]

Trên thế giới nhiều chuyện thể nào rõ.

rằng Vương Hiền vì áp lực tâm lý quá lớn nên mới sinh ảo giác, lẽ lúc đó thật sự thấy thứ gì .

Là đứa nhỏ đó tới đòi mạng.

cũng là ân oán của lớn, một đứa nhỏ đầy hai tuổi thì thể cái gì, cũng cần thiết g.i.ế.c hại như .

Vương Hiền may mắn như bà cụ nhà , bởi vì thêm phân đoạn giấu xác, phán án tử hình.

Khi phán quyết của đưa khéo là lúc bà cụ mãn hạn tù phóng thích, Nghe đó bà điên .

Lần cần giám định tư pháp nữa, thật sự điên .

Đương nhiên trong lòng những hộ gia đình trong tòa nhà đó đều nguyên nhân duy nhất khiến tất cả đều dính dáng tới chính là lá thư cầu tình lúc đó.

Chỉ là bọn họ tình nguyện , dù cũng là chuyện vinh quang gì.

Lý Tuệ xong, trong phòng đều bừng tỉnh đại ngộ, cũng khó trách.

DTV

Khó trách mười bốn hộ gia đình đó dù chuyển vẫn thể phá giải cục diện, nhưng những khách thuê nhà xảy chuyện gì.

Lâm Uyển Ương sai, nhiều quỷ đều đạo lý, là những đó vấn đề chứ phong thủy của tòa nhà vấn đề, vì thế kính tránh tà phong thủy đặt ngay lối là vô dụng.

Đằng Bác nhíu mày : “Chẳng lẽ lúc mấy nộp thư cầu tình cảm thấy đứa nhỏ đó vô tội ?”

Anh giận nhẹ, thể vô cảm như .

Lý Tuệ sửng sốt, ngượng ngùng : “Mọi đều là hàng xóm, mỗi ngày ngẩng đầu thấy cúi đầu thấy, nhà bọn họ đưa quà cáp tới tận cửa, chúng cũng tiện từ chối.”

Vừa dứt lời, cô chút oán trách: “Hung thủ g.i.ế.c cũng là chúng . Chúng đều là phần tử tri thức, sẽ loại chuyện đó, cô xem, tại cứ xui xẻo.”

Lâm Uyển Ương : “Thư cầu tình là ai ký? cảm thấy chuyện công bằng, chẳng nhẽ còn thể tìm ?”

Lý Tuệ thì chút vui, nhưng nghĩ tới việc thể đắc tội với nên cũng tiện nổi giận, chỉ thể nhịn xuống.

dịu giọng : “Đại sư , cô xem, hết chuyện , bây giờ biện pháp nào giải quyết chuyện ? Chúng thể cứ chuyện thuận như .”

Loading...