Uông Nhạc Bình thở phào một , ông chút hối hận , lẽ nên gọi cuộc điện thoại , tuy thấy thật của Thẩm sư thúc, nhưng chỉ giọng thôi cũng cảm thấy áp lực !
Chuyện đến nước , Uông Nhạc Bình chỉ thể căng da đầu lên : “Thưa sư thúc, hôm nay, những trẻ tuổi tham gia Đại hội giao lưu năm nay đến thành phố của con, chuyện con cảm thấy vẫn nên với một tiếng.”
“Nói .”
Thẩm Duệ nhíu mày , lắm lời thế , mau nhanh lên .
Nếu hôm nay còn nghĩ nên tặng quà gì thì ông sẽ ngủ , vì thế ghế mát-xa nhỉ?
Uông Nhạc Bình : “Là thế , khiếu nại với con, trong các thành viên đợt một vì khắc khẩu với nên trong lòng phục, cố ý dùng đạo thuật để hù dọa đối phương, mấu chốt là khiến cho một đứa nhỏ dọa nhẹ.”
“Lớn mật!” Thẩm Duệ vốn dĩ phiền lòng, lập tức phát hỏa: “Là ai? Nói ! Muốn lật trời !”
“Không cụ thể là ai, nhưng hẳn là dễ kiếm, dù tới đây cũng chỉ mười mấy thôi, đối phương là một cô gái trẻ tuổi, mặc áo xanh quần dài. Người xem ấn tượng gì ?”
Thẩm Duệ: “... Cậu nhắc nữa.”
Uông Nhạc Bình sửng sốt, ông cung cấp nhiều chi tiết , đối phương hẳn là ngắt điện thoại tra mới đúng.
Ông nghĩ một chút bổ sung thêm: “Hình như họ Lâm, cực kỳ kiêu ngạo và lễ phép!”
Thẩm Duật: “Câm miệng cho ! Cậu đây là đổi trắng đen! Nói mau, rốt cuộc là chuyện gì?! Nếu còn bịa đặt thì sẽ tha cho !”
Uông Nhạc Bình ngây ngẩn cả , thái độ của đối phương phắt một trăm tám mươi độ ? Hình như ông gì hết mà.
Trong lòng ông luống cuống, cũng dám tiếp.
Thẩm Duật hừ lạnh một tiếng: “Thôi, chuyện với nữa! Sau đừng để thấy !”
Nói xong lập tức ngắt điện thoại.
Bốn khác ở trong phòng đều tò mò, tự dưng nổi nóng .
Vương Duật Trung hỏi: “Đạo trưởng Thẩm, dù nghĩ cũng cần tức giận như , vẫn còn thời gian mà, vội.”
Vẫn là ông thông minh, sư công nhận quả cầu thủy tinh đó nhất định sẽ thích lắm!
“ vì chuyện đó!”
Thẩm Duật kể ngắn gọn chuyện lúc nãy.
Lúc , cả năm đều bừng bừng nổi giận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-180.html.]
Sư công còn trẻ đạo pháp và trí tuệ ngần , bịa đặt như thật sự quá đáng, coi bọn họ c.h.ế.t hết ?
———
Một bên khác, Uông Nhạc Bình ngắt điện thoại càng thấy hoảng hốt hơn.
Ông đắc tội đối phương ư? tại chứ?
Thẩm Duật coi là đức cao vọng trọng, nhiều thành viên của Hiệp hội Đạo giáo chính phủ hiện nay đều là đồ tử đồ tôn của đối phương.
Hơn nữa thế lực của đó gầy dựng mấy chục năm nay, đắc tội ông là chuyện nhỏ.
Uông Nhạc Bình vội vàng gọi điện thoại cho sư phụ của , sốt ruột nhờ đối phương cầu tình và giải thích giúp.
Ngay chính ông cũng bản sai chuyện gì.
Không ngờ sư phụ của ông cũng giận, rằng ông chỉ đắc tội một Thẩm Duật mà là đắc tội cả năm vị trưởng bối đức cao vọng trọng .
Mấy đó đều tỏ vẻ thấy bản mặt của ông , bất cứ giải thích đúng sai nào cả.
Tuy trong lòng Uông Nhạc Bình uất ức, nhưng cũng dính hiềm nghi kích động thị phi, suy cho cùng chỉ là tin tức truyền miệng, còn rõ chân tướng thế nào.
Lần thật sự Lý Chung hại c.h.ế.t !
Ông vốn tin tưởng rằng nắm chắc phần thắng, nhưng bây giờ lo lắng đến mức cả đêm ngủ .
DTV
Đừng là mặt Đạo quán ký hợp đồng, thu vé cửa, thành khu cảnh quan 4A, khả năng là ngay cả chức Quan chủ cũng thể tiếp.
Một thích thì , nhưng cả năm lão già đó đều tỏ chán ghét thì chính phủ cũng sẽ tham khảo ý kiến của bọn họ.
Uông Nhạc Bình nghĩ mãi , chỉ thể quăng vỡ bình, quyết định ngày mai sẽ đến tìm cô gái đó hỏi xem .
———
Lý Hạo Quân thấy cuộc gọi đến của sư phụ, trong lòng mơ hồ đoán là vì chuyện gì, ngờ phụ nữ đó còn chiêu .
Cô thật sự khiếu nại tới chỗ sư phụ của để trả đũa .
Anh nhận điện thoại, chờ đối phương mở miệng hỏi chủ động kể vắn tắt chuyện xảy đó.
Tuy Lâm Uyển Ương lấy quỷ để dọa chút hợp quy củ, nhưng tình huống đặc thù thì cách xử lý đặc thù.
Mặc dù sư phụ của nghiêm khắc, nhưng là đạo lý.
Thẩm Duệ : “Ta , Lâm chưởng môn , , quả thật là một tấm gương mẫu mực, con học hỏi nhiều hơn.”
“... Vâng.” Lý Hạo Quân ngẩn mấy giây, cứ cảm thấy phản ứng của sư phụ gì đó đúng.