[Sờ đầu chó : Người sớm, bây giờ muộn .]
[Muốn mạng cho của ngươi: Ha ha ha, c.h.ế.t .]
[Muốn mạng cho của ngươi: , lâu về , Quyền Đại Lỗi và Uông Nhạc Bình khỏe ?]
Lâm Uyển Ương ngờ sư phụ còn đang online, lập tức gửi tin nhắn qua.
[Sờ đầu chó : Hôm qua mấy vị chưởng môn , hình như bọn họ c.h.ế.t mười mấy năm .]
Lúc c.h.ế.t còn nhớ mong sư phụ đó, dặn dò đồ tử đồ tôn nhất định tìm .
[Muốn mạng chó của ngươi: Ồ, nhớ , nếu bọn họ còn sống thì cũng sắp một trăm tuổi , Hà Trung Thiên thì ?]
[Sờ đầu chó : Năm c.h.ế.t , hưởng dương tám mươi bảy tuổi.]
[Muốn mạng chó của ngươi: Vậy , Ương Ương , sư phụ còn việc, out đây.]
Lâm Uyển Ương: “...”
Lại là như , nào cũng một nửa liền chạy!
Phục Thành ném iPad của khách sạn sang một bên, thầm nghĩ ngay cả đồ chất cũng c.h.ế.t hết , bây giờ là đồ tôn ?
Vậy thì càng thể về.
Năm đó ông nhập môn ở tuổi mười ba, mấy ông lão sáu mươi bảy mươi tuổi đều đuổi theo m.ô.n.g ông gọi sư công, chuyện cũ nghĩ mà kinh, vì thế cực kỳ thấu hiểu cảnh ngộ của Lâm Uyển Ương lúc , thật sự đau trứng.
Phục Thành trở , phong cảnh mắt, thoải mái thở phào một .
Biển rộng, trời xanh, lướt sóng, mỹ nữ bikini. Phục Thành ở đảo một tuần , khách sạn nhiều ngoại quốc đến ở, gần nhất ông đang xem chỉ tay đoán mệnh cho .
Không ngờ đoán quá chuẩn, khách danh mà đến càng ngày càng nhiều.
Phục Thành mắt: “Xin , chỉ xem chỉ tay cho mỹ nữ.”
Người đàn ông dùng thứ tiếng trung sứt sẹo hỏi tại .
Phục Thành trả lời với vẻ đương nhiên: “Tay của đàn ông quá thô ráp, cầm cộm tay.”
“...”
Vị mỹ nữ bên cạnh mới xem chỉ tay xong lập tức sáp , nhiệt tình mời đối phương tới phòng uống rượu.
Phục Thành mỉm : “ là bạn của phụ nữ, cũng là đạo sĩ xuất gia, cô gái , nãy còn một câu xong, gần đây cô diễm trung mang sát, cẩn thận một chút mới .”
Ông xong thì dậy, cầm ván lướt sóng xuống biển, bỏ phụ nữ vẫn còn bất động ở đó với vẻ bàng hoàng.
Tuy phong cảnh ở Miêu trại , nhưng ở lâu thành cảm giác mới mẻ, hơn nữa kỹ năng nấu nướng của đứa đồ đó nhà ông quá tệ, mười năm như một hề tiến bộ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-174.html.]
Vì thế đây đó vẫn hơn.
---
Ban tổ chức cho thời gian hai ngày để sửa sang , về phần đề thi ban đầu tuyển chọn cho đợt khảo hạch , bọn họ vẫn thực hiện.
Dù cũng nhận ủy thác của .
xảy nhiều chuyện như , bầu khí cạnh tranh nhạt bớt, ít tố chất tâm lý xin rút khỏi cuộc thi.
Còn một bộ phận trở , dù thế nào chăng nữa, chuyện mà ban tổ chức sắp xếp so với chuyện xảy đó cũng chỉ là muỗi mà thôi.
Bây giờ, mỗi khi nhớ thôn nhỏ nơi rừng sâu núi thẳm đó, vẫn cảm thấy da đầu tê dại.
Cuối cùng, trong năm mươi , chỉ mười mấy tình nguyện tiếp.
Lâm Uyển Ương và Tạ Văn Dĩnh tất nhiên cũng ở trong đó, cô thích chuyện gì cũng đầu đuôi, dù cho Đại hội giao lưu mà cô mong chờ lâu nay... đổi.
DTV
Điều khiến ngạc nhiên là năm vị chưởng môn khôi phục dáng vẻ bình thường cũng vội rời .
Còn đợi kết quả cuối cùng mới chịu , trong vô hình chung tăng thêm áp lực cho .
Còn một chuyện thú vị nữa, mấy vị chưởng môn thấy Lâm Uyển Ương liền sáng mắt lên, đó lập tức về phía cô.
Lâm Uyển Ương vặn trái ngược, mỗi đều xoay bỏ chạy, tốc độ nhanh cực.
Mọi cũng , năm vị chưởng môn vô cùng coi trọng Lâm Uyển Ương, về phần nguyên nhân sâu xa trong đó thì chẳng ai gì.
Địa điểm khảo hạch của ban tổ chức là một thành phố hạng ba.
Lúc mười mấy học viên của Đại hội giao lưu đến nơi thì là tám giờ tối.
Người tiếp đón bọn họ nhiệt tình, lái xe đến tận sân bay đón .
Tổng cộng ba chiếc xe thương vụ, vặn đủ cho mười hai .
Lâm Uyển Ương, Tạ Văn Dĩnh, Đằng ác, Lý Hạo Quân, Nhậm Địch và La Triết Chính cùng một xe, bọn họ vốn dĩ là một nhóm.
Tài xế là một đàn ông hơn bốn mươi tuổi, ông : “Mọi đến thì , trễ nhiều ngày như , còn tưởng rằng đến nữa.”
Đằng Bác : “Không , đúng lúc đường chuyện khác chậm trễ, chú yên tâm , nếu đến thì chúng nhất định sẽ giải quyết chuyện .”
Người đàn ông , hàng mày vốn cau chặt thoáng dãn , bắt đầu giới thiệu cho xe một ít phong cảnh và món ngon đặc sắc nơi , trái là một .
Một giờ , xe dừng , rốt cuộc cũng đến địa điểm cần đến.
Đây là một tòa nhà xây dựng mười mấy năm , thang máy, mỗi tầng hai nhà đối diện , tổng cộng mười bốn hộ đang sinh sống.
Lúc còn đường, tài xế đó sơ qua về tình huống cho bọn họ .
Tòa nhà bắt đầu vấn đề từ mười năm , xuất hiện những chuyện quái dị mà là sống bên trong xảy vấn đề.