Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 172

Cập nhật lúc: 2025-08-31 14:41:45
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngô Tùng Ẩn do dự : “Như hình như cho lắm, lỡ như mấy tiểu bối hiểu chuyện va chạm lão nhân gia thì bây giờ.”

Lâm Uyển Ương: “Ông cái gì?”

“Con sợ bọn chúng va chạm lão nhân gia .”

“Lại thêm nữa.”

Ngô Tùng Ẩn rốt cuộc cũng phản ứng : “Va chạm nhân gia....”

Ông lập tức lượt bớt từ ‘lão’ mà sư công để ý đó .

Lâm Uyển Ương rằng vẫn thích cái danh hiệu ‘yêu nữ” hơn.

Cô thở dài : “Này, gọi là sư công, cũng gọi là lão nhân gia, tuổi của các ông đều lớn gấp ba đấy.”

Vương Duật Trung : “Tuổi tác của chúng con lớn, nhưng bối phận của cao!”

“...”

Lâm Uyển Ương coi như hiểu , thể rõ với mấy , vì thế bèn đổi sang cách khác, bắt đầu lấy bối phận đè : “ là sư công mấy ông mới là sư công? Rốt cuộc ai?”

“Đương nhiên là , là sư công.”

“Đều .”

“Vậy thì theo lời , hiểu ?” Lâm Uyển Ương hỏi .

Năm thảo luận một chút, bấy giờ mới tình nguyện gật đầu, tuy về lí hợp nhưng ngỗ ngược với trưởng bối cũng , vì thế quyết định sẽ biến báo (/) một chút.

(/) biến báo (变通): dựa theo tình hình khác , đổi một cách vô nguyên tắc.

tuổi tác của sư công vẫn còn trẻ, cô vui vẻ mới là điều quan trọng nhất.

Sư công thật lợi hại, sư công thật tinh thần.

———

Hôm , Lâm Uyển Ương thức dậy ăn sáng, phát hiện những ông già đó đang với ánh mắt đặc biệt nhiệt tình.

“…”

Thẩm Duệ qua, dùng khẩu hình miệng gọi cô một tiếng ‘sư công’, khụ một tiếng, đó mới nghiêm mặt, trung khí mười phần : “Món cháo hôm nay tệ, hừ, cô ăn thử xem .”

Ông như rõ ràng đúng chứ, thật sự quá thông minh .

Lâm Uyển Ương: “...”

Hỏng bét , chọc phiền toái lớn .

Mọi : “...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-172.html.]

DTV

Đằng Bác trợn to hai mắt, với bên cạnh: “Có nhầm lẫn , sư phụ của , cái cả ngày mặt thối như thể trong nhà phá sản, khi vợ quyên tiền bỏ chạy cẩn thận đánh rơi túi tiền duy nhất, đó thẻ ngân hàng bổ sung, đường còn cướp hết quần áo, đnag thì thầm... với Lâm Uyển Ương ?”

Lý Hạo Quân nhíu mày: “Cậu đang hươu vượn gì đó? Câm miệng.”

Trong đầu nghĩ, hôm nay sư phụ thật sự chút thích hợp.

“Trời ơi, đừng là sư phụ của , sư phụ của ... hình như cũng đúng lắm, ông sẽ hạ độc g.i.ế.c đấy chứ.”

Vương Duật Trung nhanh chân bước tới, dùng sức đặt chén cháo múc sẵn ‘cạch’ một tiếng mặt Lâm Uyển Ương, cả v.ú lấp miệng em : “ tin đấy, cô dám nếm thử một chút ?”

Lâm Uyển Ương đỡ trán: “A, rõ ràng là dám.”

“A?” Vương Duật Trung ngây ngẩn cả , nghĩ một chút, hung dữ hỏi: “Vậy cô dám nếm vị mặn, dám nếm vị ngọt ? Bằng đổi một chén nhé?”

Mọi trong nhà hàng: “…”

Còn thể như ?

Lâm Uyển Ương gì thêm nữa, cô lặng lẽ bưng kín mặt.

Vương Duật Trung đợi mấy giây, thấy sư công vẫn chuyện, ông liền tự động lý giải là đối phương đồng ý.

Căn cứ nguyên tắc lãng phí, ông đặt bát cháo vị mặn mặt Đằng Bác, lệnh: “Ăn .”

Đằng Bác trừng lớn đôi mắt, sư phụ nhà với vẻ khiếp sợ: “Sư phụ, con sai chuyện gì đến mức độc c.h.ế.t con... nghiêm trọng như ?”

Vương Duật Trung trợn mắt: “Không bậy.”

Sau đó ông bình tĩnh múc một chén vị ngọt, đặt mặt Lâm Uyển Ương.

———

Lâm Uyển Ương chuyện, ngay cả một biểu cảm dư thừa cũng , ánh mắt chăm chú của , nhanh chóng bưng chén cháo lên húp mấy ngụm, đó chuồn lẹ khỏi nhà hàng.

Các ông dám cố ý hơn nữa ? Khoa trương như , tới đoàn phim đóng vai phụ cũng nhận !

Hôm nay đúng là thất sách mà, khi cửa nên bốc một quẻ mới , quẻ tượng sẽ hiển thị hôm nay hợp cửa, hợp cưới gả, hợp kết minh, hợp nạp thái! Không hợp gặp hữu!

(/) nạp thái (纳采): Theo truyền thống, khi con cái kết hôn, nhà trai mời mai mối đến gia đình nhà gái. Nhà trai khi mang theo giấy hẹn và lễ vật ý nghĩa lành đến với gia đình nhà gái.

Mọi chuyện hợp!

Cô nên tránh trong phòng ngoài, ăn gì thì gọi đồ ăn ngoài, đó chơi game cả ngày!

Lâm Uyển Ương điên cuồng chạy khỏi nhà hàng, vặn đụng trúng Tạ Văn Dĩnh đang , mới chuẩn chào hỏi thì đối phương lách lướt qua, chỉ mấy giây biến mất đằng cánh cửa.

Tạ Văn Dĩnh: “...”

Tại chưởng môn nhân từng sợ là gì vẻ mặt vi diệu như ?

Bỗng loại dự cảm lành.

Người trong nhà hàng ngơ ngác , rốt cuộc xảy chuyện gì ?

Chưởng môn nhân của năm môn phái lớn là thấy Lâm Uyển Ương là đang cố tình giỡn ? Thật sự mà chẳng hiểu gì cả.

Loading...