Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 164

Cập nhật lúc: 2025-08-30 13:43:31
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có soái ca, tiểu đạo trưởng mỹ mạo, còn Lâm Uyển Ương và giấy, đúng là thiên đường của cô mà.

Nhậm Địch sang Lý Hạo Quân và Đằng Bác, suy nghĩ một chút hỏi: “... hai nhiều như ?”

Khiến cô đoán .

Đằng Bác liếc Lý Hạo Quân một cái, : “Thằng nhãi nghiệp ngành y, hệ thạc sĩ, còn là sinh viên nghiệp loại ưu năm đó.”

Lý Hạo Quân : “Cậu học đại học sư phạm Bắc Kinh, khoa tiếng Trung, tất nhiên các loại điển cổ thất ngôn ngũ luật .”

Mọi : “…”

Không ngờ hai vị học lực cao như .

Đằng Bác chút ngượng ngùng, mỉm : “Sau khi nghiệp tìm việc nên mới quyết đoán đầu quân Đạo môn.”

Lý Hạo Quân hừ lạnh một tiếng: “Chứ chọn ngành đó là vì trong khoa nhiều con gái ? ghét nhất là loại như , mỗi đối xử với khác, đều chịu trách nhiệm.”

“Cậu chuyện cho rõ ràng nhé, chịu trách nhiệm lúc nào?”

“Cậu chính là chịu trách nhiệm!”

Nhậm Địch coi như hiểu , hai quen lâu, tại cứ một mực đối đầu với nhỉ?

Cứ như là kẻ thù .

“Cho nên, thật hai quen từ lâu, quan hệ coi như tệ?” Nhậm Địch hỏi.

Đằng Bác duỗi một cái, nhún vai : “Chúng từ tiểu học tới cấp hai đều học chung một lớp, cấp ba phân khoa mới cùng lớp nữa, coi là .”

“Hừ! Cậu là đồ ngu xuẩn.”

“Cậu chuyện đừng quá đáng nhé!” Đằng Bác vui với loại chỉ trích .

Mắt thấy hai sắp um sùm lên, thứ bao nhiêu .

Nhậm Địch do dự một chút, hỏi: “Cái đó, Đằng Bác , chuyện gì với đối phương ?”

Mọi lập tức đôi trúc mã mặt với ánh mắt chứa đầy ý vị sâu xa.

“Dừng dừng dừng, dừng cho , cái kiểu mà nghĩ , là một gã trai thẳng thối tha.” Đằng Bác vội vã sáng tỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-164.html.]

Lý Hạo Quân hỏi: “Trai thẳng nghĩa là gì?”

Nhậm Địch suy nghĩ một chút, kết hợp với ngữ cảnh, tự đưa lý giải của riêng : “Cái từ , bây giờ suy nhiều nghĩa, sẽ gọi đàn ông bất chấp lý lẽ, tam quan khác biệt là ‘thẳng nam’, còn phụ nữ thì sẽ goi là ‘bệnh công chúa’.”

Lý Hạo Quân xong liền phát hỏa, lớn tiếng hét lên: “ là thẳng nam! Cậu mới là thẳng nam!”

“Cậu chính là thẳng nam! !” Đằng Bác nghĩ cũng cần nghĩ phản bác đối phương.

Mọi : “...”

Lâm Uyển Ương xem thời gian: “Được , hai đều là thẳng nam, bây giờ đều lòng , chúng mau tiếp tục thôi.”

Mọi : “...”

Cứ cảm thấy chỗ nào đó đúng, quái quái thế nào .

chuyện , đều cảm thấy nhiều sách hơn.

Lần đến đây còn mấy học sinh cấp ba, nào nấy đều hạ quyết tâm thi đậu một trường đại học thật .

Cả tu đạo và học tập đều thể bỏ lỡ.

DTV

Lâm Uyển Ương .

Năm đó, những thôn dân tàn sát thể luân hồi nguyền rủa, mà trận pháp mê hoặc, cho nên mới thoát .

Trận pháp do gã phiên tăng năm đó bày bố.

nguyền rủa vẫn tác dụng, chỉ cần đời của những thôn dân đó rời thôn thì sẽ mắc bệnh sán máng, bụng căng lên như khí cầu, m.á.u huyết cũng càng ngày càng sền sệt.

Bây giờ tà thần tiêu diệt, pháp trận cũng hủy, báo ứng của những kẻ đó cũng tới .

Có lẽ sẽ ốm đau tra tấn đến chết, lâu đó sẽ giống hệt thôn làng bên núi, trở thành chỗ .

Năm đó, lẽ khi bệnh chữa khỏi, trong cơ thể của nhóm bệnh đầu tiên sản sinh sức đề kháng, dễ dàng nhiễm bệnh nữa.

Vậy mà những con còn hung tàn hơn cả ác quỷ đó cho rằng bọn họ truyền nhiễm cho , đố kị và cừu hận khiến bọn chúng giơ cao cán d.a.o trong tay.

Không chỉ như , bọn chúng còn nuôi tế phẩm sống trong thôn mười sáu năm, sớm chiều chung đụng, đó đưa bọn họ tới chỗ chết, chỉ nghĩ đến điểm thôi cảm thấy rét mà run.

Mọi cũng dám tưởng tượng, nếu thật sự rơi tay bọn chúng, phân phối đến các nhà, cuộc sống của bọn họ sẽ .

Thôn làng đó sớm là địa ngục , từ lớn tới trẻ con đều chảy dòng m.á.u của ác quỷ.

Lúc đến, bảy tiếng đường núi, lúc về, tốc độ chậm hơn nhiều.

Loading...