Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 161

Cập nhật lúc: 2025-08-30 13:43:28
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đây là đôi bông tai mà cô tháo xuống đặt lên bàn tối hôm qua khi ngủ, tai cô bé.

Trong lòng Nhậm Địch bỗng cảm thấy khủng hoảng, những định liệu bọn họ thể rời , từ lúc bắt đầu tính toán hết ?

Đằng Bác sang hỏi: “Bây giờ ?”

“Còn thể thế nào nữa, cứng rắn chống thôi.” Lâm Uyển Ương từ trong ba lô lấy hai con d.a.o nhỏ, đó dính lên tay giấy, với giọng điệu thoải mái: “Chờ lát nữa xin nhờ hai em cắt đứt dây thừng trói mấy đồng nghiệp của .”

Mọi : “…”

Vậy là chuẩn từ ? Nhìn kĩ mới thấy, d.a.o mà cô dùng là d.a.o cạo lông mày đúng ?

Bỗng loại cảm giác đang sử dụng lao động trẻ em, đây là chuyện gì thế ?

Lâm Uyển Ương : “Năm quá ít, năm mươi thì nhất định, coi như đủ thì quỷ cũng thể góp cho đủ .”

những càng giống quỷ hơn cả quỷ.

“Qủy... quỷ gì?” La Triết Chính hỏi.

Lâm Uyển Ương mỉm : “Vừa nãy khi chúng thôn, bọn họ tự động bám theo lưng chúng .”

“...”

Không thôn đó vấn đề gì ?

Bọn họ chuyện, chẳng mấy chốc tới mặt của Từ đường.

Vừa vặn một khung cửa sổ, thể thấy bên trong đang thảo luận sôi nổi, cho nên cũng ai chú ý tới bọn họ.

Tạ Văn Dĩnh vững gót chân , quả nhiên thấy quỷ ảnh đen nghìn nghịt đang đằng những thôn dân đó.

Cũng bọn chúng đến đây từ lúc nào.

Lý Hạo Quân hỏi: “Đây cũng là... cô mời tới hả?”

Lâm Uyển Ương: “Anh nghĩ nhiều , quỷ cũng là biến thành, bọn họ từng là của thôn nhỏ mà chúng qua lúc nãy, chỉ cho bọn họ một con đường sáng.”

“Rốt cuộc chuyện gì ?”

“Một hai câu thể rõ, đợi rời khỏi chỗ , tuy những hung hăng ác độc, nhưng cũng là mê tín ngu xuẩn, chờ , để giải quyết kẻ lợi hại nhất .”

“Cô giải quyết thế nào?” La Triết Chính hỏi.

Lâm Uyển Ương cúi đầu quanh một lúc, từ đất nhặt lên một cục đá, kích thước to cỡ nửa lòng bàn tay, cô ước lượng một chút, trọng lượng sai biệt lắm.

Sau đó cô lùi , chạy lấy đà bảy tám bước, vung tay ném trong cửa sổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-161.html.]

Vừa ném là ném chuẩn, chỉ “bịch” một tiếng, gã trưởng thôn đang dõng dạc phát biểu lập tức lắc lư mấy cái, cả khuôn mặt nháy mắt đầy máu.

Mọi : “...”

Chính là phương pháp thô bạo như ?

Trong lòng Tạ Văn Dĩnh hiểu rõ, tới , chưởng môn nhân từng qua, đối phó với ác nhân cần sử dụng công kích vật lý, hành động mỗi đều quán triệt chứng thực cho câu .

Mục tiêu đánh trúng, Lâm Uyển Ương thở phào một : “Hồi cấp ba, cứ mỗi tham gia đại hội thể thao là đạt hạng nhất môn ném đĩa. Thầy giáo trường thể dục thể thao tỉnh trúng , vận động viên, tiếc là sư phụ đồng ý, tài nghệ thật, bây giờ phát huy tác dụng .”

Mọi : “...”

Tài nghệ của ngài thật là phong phú.

Tình huống đột ngột khiến trong Từ đường lập tức như một nồi cá nổ tung, cả đám dáo dác xung quanh.

“Bên đó !” Có chỉ phía cửa sổ hét lên.

chỉ một giây , cả đám cực kỳ hoảng sợ.

Sao tế phẩm tự , lẽ nào...

Hai tay của Lâm Uyển Ương đặt bên miệng, hét lớn: “Cá ngốc, chúng trở ! Cái thứ trong ngôi miếu đó chúng hợp khẩu vị của nó, nó tức giận nổ tung ! Nó để chuyển lời, mấy c.h.ế.t chắc .”

DTV

“...”

Không là ngài lấy kiếm c.h.é.m nó ?

Mấy lão già trong Từ đường bừng bừng tức giận, lập tức la hét đòi bắt , nhưng bọn họ còn mấy bước thấy tiếng rít gào ngừng vọng tới từ phía .

Cả đám hoảng hốt đầu .

Bên ngoài Từ đường xuất hiện nhiều quỷ ảnh, ở hàng quỷ ảnh đầu tiên đều là mà bọn họ quen ... đó là những c.h.ế.t trong mấy năm gần đây.

Trước khi chết, những cũng sống ở trong thôn, bọn họ đưa tới hang động vách đá.

Rất nhiều la hét bỏ chạy tứ tán, tất cả đều gấp rút chạy thoát .

Chỉ mười mấy ngày thường bối phận cao vẫn can đảm đó định tâm thần.

như cũng vô dụng, những vốn trói gô mặt đất thoát khỏi dây thừng từ bao giờ, bộ phẫn nộ dậy.

Mười mấy đối đầu với bốn mươi mấy , tình huống nghịch chuyển.

Bên ngoài quỷ, bên trong .

Mấy lão già chịu mấy đòn vội vã quỳ xuống xin tha, mặt đầy nước mắt nước mũi.

Bây giờ giống như một nhóm ác nhân đang ức h.i.ế.p lương thiện, càng châm chọc là, dáng vẻ của bọn chúng còn một chút mảy may hung ác như .

Lâm Uyển Ương dẫn theo bốn còn chạy Từ đường.

Loading...