Một bên khác của vách núi, La Triết Chính rời đoàn tiểu đang dùng tốc độ chạy nước rút mấy trăm dặm chạy như bay về phía .
Giống như thứ gì đó đáng sợ lắm đuổi theo, đang liều mạng chạy trốn bằng giá.
Vẻ mặt của đám lập tức trở nên nghiêm nghị, tất cả đều tập trung cao độ.
La Triết Chính một chạy tới mặt đồng bọn, bấy giờ mới chịu dừng , há mồm thở hổn hển: “Không xong ...”
Bởi vì thở quá gấp, lo lắng quá độ, nên thể chỉnh cả câu.
Sau khi xác nhận lưng thứ gì đáng sợ đuổi theo, bấy giờ mới thể thở phào một .
Đằng Bác : “Người em , dọa sẽ dọa c.h.ế.t ?”
Nhậm Địch khẽ khụ một tiếng : “Anh kéo khóa quần hẵng .”
La Triết Chính chợt lấy phản ứng, cúi đầu xuống, đó vội vã lưng .
Vừa nãy kéo quần lên liền chạy, cũng chú ý quá nhiều, nếu là bình thường nhắc nhở thì chắc chắn đỏ bừng mặt , nhưng bây giờ cảm giác khủng hoảng chiếm thế thượng phong, ngược còn quá nhiều tinh lực để cảm thấy hổ nữa.
La Triết Chính dần lấy bình tĩnh : “Mọi xem vách đá bên .”
DTV
Lý Hạo Quân hỏi: “Đã xảy chuyện gì? Bên đó thứ gì ?”
La Triết Chính khổ trả lời: “Một hai câu thể rõ, theo qua đó là .”
Mọi , hai mặt quyết định qua đó xem.
Ngọn núi cao, nhưng bên bằng phẳng, cũng lớn, mới đầu bọn họ còn đống đá bên hấp dẫn nên còn kịp quanh một vòng.
Cả đám đến một bên khác, khi thấy cảnh tượng mắt thì sợ đến ngây .
Đó là một thôn trang với mấy trăm căn nhà, đường cùng với phố xá... giống hệt thôn nhỏ mà bọn họ tới ngày hôm qua.
Nếu phương hướng đúng thì bọn họ sẽ cảm thấy đó chính là thôn làng hôm qua.
Đằng Bác : “Đây là mời cùng một quy hoạch đấy chứ? Là trùng hợp ?”
Lâm Uyển Ương: “Không đúng, đến cả chi tiết nhỏ cũng giống như đúc, bao gồm cả hướng sinh trưởng của hai cây ngô đồng cửa thôn.”
Cô từng sư phụ mở linh quang cho, năm giác quan nhạy bén hơn , cho dù ánh sáng đầy đủ cũng thể thấy rõ ràng.
Những khác , trong lòng lập tức cảm thấy nặng nề.
Bọn họ tự giác bắt đầu nghi ngờ, thôn xóm mà bọn họ tới ngày hôm qua thực sự tồn tại , là cả bọn sai nơi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-155.html.]
Bằng tại nhắc đến chuyện cách một ngọn núi vẫn còn một thôn khác.
Hai thôn giống như hình ảnh phản chiếu qua gương, khiến khác cũng nảy sinh nghi ngờ đối với thế giới hiện thực.
Không ai chuyện, nào nấy đều cảm thấy lưng phát lạnh.
La Triết Chính sắp đến nơi , run rẩy : “Không chỉ là khảo hạch thôi ? Sao ...”
Trước đó sư , đợt giống thế .
Lâm Uyển Ương : “Mọi lấy dây thừng , xuống bên xem thế nào .”
Có một dân tộc thiểu sẽ xây huyệt mộ hoặc miếu thần vách núi, chỉ xuống đó xem thử thì mới rốt cuộc là chuyện gì.
“Cô xuống , lắm .” Đằng Bác nuốt một ngụm nước bọt, tiếp: “Cái đó, vẫn nên để thì hơn.”
Tuy rằng sợ hãi, nhưng cũng thể để con gái xông pha phía .
Hơn nữa đến bước , cần thăm dò tình huống mới kế tiếp thế nào, và cả những đồng đội giống như biến mất đó nữa, cũng thể bỏ mặc quản.
Việc đến nước , cũng còn chỗ trống để lùi nữa .
Đằng Bác nghĩ đến hai thôn xóm giống như đúc từ một khuôn bỗng cảm thấy trong lòng sợ hãi, chừng tìm một việc gì đó để thể khiến bản suy nghĩ miên man.
Anh từng qua một câu thế , nếu địa ngục trông khác gì nhân gian, liệu bạn phát hiện manh mối nếu bản sống ở trong đó chăng?
Lý Hạo Quân : “ cũng , những khác ở chỗ chờ.”
Lâm Uyển Ương lắc đầu: “Không , nhất định xem.”
Tạ Văn Dĩnh : “ với Lâm Uyển Ương.”
Nhậm Địch ngạc nhiên, bên rõ ràng thích hợp mà, giành thế .
Cô suy nghĩ một lát, mở miệng : “Chuyện quỷ dị như , vẫn là đông thì càng an hơn, chi bằng năm các với , hai chúng ở trông chừng, cũng thể phối hợp lẫn .”
Số phân bổ khá hợp lý, bên vẻ nguy hiểm hơn, những khác đều ý kiến.
Bảy cố định dây thừng mang theo, khi chắc chắn đủ an , năm lượt leo xuống.
Lý Hạo Quân là đầu tiên, Đằng Bác bọc hậu.
Bên rõ tình huống bên , khi xuống tới nơi mới phát hiện một đầu khác của mảnh đất là một hang động, nhưng miệng hang mọc đầy cỏ dại, nếu chân núi thì thể thấy .
Lý Hạo Quân : “Chúng trong xem.”
Bốn còn đều gật đầu đồng ý.
Hang động vách đá ngoài thì nhỏ, nhưng bên trong còn động tiên khác, càng sâu càng dài.