Tuy rằng dư tài khoản hiện tại của cô vượt qua bảy con , nhưng chuyện đó hề mâu thuẫn với việc tiết kiệm, hơn nữa thời gian cũng gấp.
Hôm nay báo danh, ngày mai mới bắt đầu lên lớp văn hóa, địa điểm tổ chức vẫn hẻo lánh như , ở một chuỗi khách sạn ngoài vành đai năm, dù thì hoạt động tôn giáo cũng tiện rêu rao.
Bên phía tổ chức đại hội bao luôn khách sạn, miễn phí chỗ ở, còn thanh toán cả chi phí đường cho các học viên, nhưng chi trả chi phí vé máy bay và tiền học phí, hơn nữa hạn ngạch cao nhất cho mỗi là tám trăm tệ.
Có lẽ do đó hủy bỏ một nên tổ chức càng hoành tráng hơn, còn cả nhân sĩ ở nước ngoài đến tham dự.
Những đó đều là Hoa Kiều, đại hội coi như hướng tới quốc tế hóa.
Sau khi Lâm Uyển Ương và Tạ Văn Dĩnh đến khách sạn đăng ký xong xuôi, nhân viên công tác đưa cho mỗi một chiếc chìa khóa.
Khách sạn thang máy, bọn họ ở tầng mười cùng.
Tạ Văn Dĩnh nghĩ nghĩ hỏi: “Chúng tới coi như sớm, ở tầng cao nhất?”
Tổng cộng một trăm bảy mươi đăng ký, trong đó nhiều môn phái mà hai tham gia đều cùng giới tính, như thì chỉ cần bố trí một phòng hai ở là .
Khách sạn cũng nhỏ, theo lý thuyết thì năm tầng bên cũng đủ để sắp xếp ở , chẳng nhẽ là phân phối theo bình quân mỗi tầng?
Nhân viên công tác giải thích rằng chuyện sắp xếp từ , hơn nữa còn là bố trí ngẫu nhiên.
Lâm Uyển Ương cũng nghĩ nhiều, : “Tầng cùng mà, cao ít càng yên tĩnh, tầm cũng hơn.”
DTV
Tạ Văn Dĩnh cũng chỉ thuận miệng hỏi thôi chứ băn khoăn nhiều, nhận chìa khóa cảm ơn.
Hai bọn họ khỏi thang máy liền tách , nào về phòng nấy nghỉ ngơi.
Xung quanh cực kỳ yên tĩnh, Tạ Văn Dĩnh phát hiện tầng chỉ hai bọn họ, hơn nữa năm tầng bên cũng ai ở.
Bọn họ giống như cách ly ...
Đã nhưng quá rõ ràng.
Mấy tiền bối bên phía tổ chức chương trình cũng đau đầu, tính khí của Lâm Uyển Ương thật sự để cho khác ấn tượng quá sâu sắc! Cho nên tách cô với những cùng ngành khác , giảm thiểu sự tiếp xúc thì khả năng xảy va chạm sẽ nhỏ hơn một chút, cái gì cần thì vẫn thể miễn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-142.html.]
Sau khi tắm xong, Lâm Uyển Ương đang hẹn Tạ Văn Dĩnh ngoài ăn cơm thì thấy tiếng gõ cửa từ bên ngoài.
Cô cứ tưởng là Tạ Văn Dĩnh, nhưng mở cửa phát hiện là một khác.
Nhậm Địch vẫy tay chào hỏi, : “Hello, chúng gặp , tiểu mỹ nữ còn nhớ ?”
Lâm Uyển Ương gật đầu đáp: “Còn nhớ, Nhậm Địch.”
Một vị đạo hữu nhiệt tình mà cô gặp trong Đại hội giao lưu cách đây hai tháng, phong cách của đối phương nổi bật, dễ nhớ.
Đã lâu gặp, Nhậm Địch cắt phăng mái tóc dài của , hôm nay cô mặc áo da giày Martin, cả thoạt ngầu, mười phần phong thái ngự tỷ, nhưng vẫn giống của Huyền môn.
Nhậm Địch mỉm hỏi: “ xem danh sách , chỉ cô và Văn Dĩnh, Diêu Mộ tới ?”
Cô ấn tượng sâu sắc với tất cả những trai, gặp sẽ tự động lưu đầu.
“Lần tới, chỉ hai chúng thôi.”
Nhậm Địch bỗng thấy chút đáng tiếc, nhưng nhanh lấy tinh thần, cô hẹn Lâm Uyển Ương cùng ăn tối.
Lâm Uyển Ương gật đầu, cầm ba lô tùy lên, hai cùng đến cách vách tìm Tạ Văn Dĩnh.
Tạ Văn Dĩnh đối với Nhậm Địch ý kiến, nhiều thêm một ăn cơm cũng ảnh hưởng gì.
Vẻ mặt của giờ vẫn trơ trơ như , biểu cảm ít ỏi, tính cách cực kỳ đạo hệ, nhưng nên quyền kiêu ngạo, đều ngầm mặc nhận như .
Ở trong thế giới mặt , nếu bình thường ngày ngày mang vẻ mặt đó sẽ gọi là lầm lì quái gở, nếu là thì sẽ là thanh cao kiêu ngạo.
Ba bước thang máy, Nhậm Địch Tạ Văn Dĩnh, mở miệng trêu ghẹo: “Sao lãnh đạm như , thái độ đối với Lâm Uyển Ương hơn một chút vì cô đáng yêu ?”
Tạ Văn Dĩnh liếc cô một cái, gì.
Không vì cô đáng yêu, mà vì cô là chưởng môn nhân của , hơn nữa cần thiết tìm chết, hiểu ?
Ngày nào Lâm Uyển Ương cũng mặc áo xanh quần trắng, chải búi tóc đơn giản gọn gàng, tuy chút lạnh lùng, nhưng là trong Đạo môn thì ai mà chút sở thích lạ lùng cơ chứ? Nhờ cùng ngành nền nên dáng vẻ của cô cũng coi như bình thường lắm .
Năm giờ chiều, nhiều đến tham gia đại hội đều tụ tập tại đại sảnh chút chuyện cũ, lẽ là vì năm nay xảy vài chuyện nên mong đợi của càng cao hơn.
Thang máy “ting” một tiếng, ba bước khỏi thang máy nháy mắt thu hút sự chú ý của tất cả .