Đây là nguồn hàng còn kịp xử lý trong hai tháng gần đây.
Tất cả đều là trẻ tuổi, nội tạng khoét rỗng, mặt và phủ đầy sương trắng.
Một vài cảnh sát mặt ở hiện trường lập tức cảm thấy chịu nổi, một màn mắt còn khủng bố hơn cả hiện trường g.i.ế.c .
So với bất cứ câu chuyện kinh dị nào càng khiến khác rùng ớn lạnh hơn.
Vương Nghĩa Viễn ớn lạnh, chợt nhớ tới tin tức mà xem.
Trong nước mỗi năm đều một triệu năm trăm nghìn bệnh nhân chờ ghép tạng, nhưng thể phẫu thuật còn tới mười nghìn .
Rất nhiều trong quá trình chờ đợi.
Ham sống sót của con mãnh liệt, liệu sẽ tuân theo quy tắc và chờ đợi chứ nghĩ tới cách khác ?
Cảnh sát chụp ảnh và bắt giữ hơn hai mươi , bao gồm chủ cửa hàng, kẻ tìm nguồn cung nội tạng, kẻ phụ trách tìm kiếm khách hàng mạng và cả nhân viên bệnh viện.
Bọn họ phát hiện đây là một tổ chức mua bán nội tạng trái phép khổng lồ.
Ban đầu, chủ cửa hàng nhận thể kiếm lời từ loại kinh doanh , bắt đầu lên mạng tìm kiếm nguồn cung cấp nội tạng, dù đời vẫn vì tiền mà sẵn sàng bán thận.
Ông hứa hẹn sẽ thanh toán chi phí ăn ở, chi phí cùng với các loại phí sinh hoạt khác cho cung cấp. Chỉ mới ngắn ngủi một năm, trong tay ông hơn một trăm cung cấp, hơn ba mươi trở thành “đối tác ăn”, kiếm chác mấy trăm vạn lợi nhuận.
Chủ cửa hàng dần dà phát hiện nguồn cung trong tay đáp ứng đủ nhu cầu thị trường, đó bắt đầu uy h.i.ế.p một con nợ chủ động nguồn cung hàng.
Việc ăn vẫn thuận lợi phát triển, mãi đến gần đây, một khách hàng lớn chấp nhận bỏ hàng trăm vạn để tìm nội tạng phù hợp.
Bọn chúng lập tức đánh chủ ý lên sống, xuống tay chọn lọc, tay với ở vùng khác ngay, cũng ai nghi ngờ.
DTV
Chỉ cần tìm thấy t.h.i t.h.ể thì sẽ dẫn đến quá nhiều sự chú ý, suy cho cùng án g.i.ế.c mới cần phá, còn án mất tích vì mỗi năm xảy quá nhiều nên sẽ quá coi trọng.
Lúc đầu, mấy tên thủ phạm vốn dĩ ngậm chặt miệng chịu khai, nhưng ngày đó nhốt trong đồn cảnh sát, bọn chúng bỗng kêu gào thảm thiết suốt đêm như thể thấy thứ gì đó đáng sợ lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-140.html.]
Ngày hôm lập tức khai nhận thể chi tiết hơn nữa.
Lưu Kim vẫn luôn chú ý đến chuyện , khi tình tiết đó cũng khiếp sợ.
Cuối tuần tiếp theo, đến Tịnh Hòa Quan và kể cho Lâm Uyển Ương những gì .
Sau khi cảnh sát chụp ảnh mấy khối t.h.i t.h.ể và trở đồn thì phát hiện trong đó một trường hợp báo mất tích đây.
Trong đó hai sinh viên đại học.
Bốn sinh viên mất tích của đại học Minh Nam chỉ một trong đó, ba còn vẫn tung tích như cũ.
Diêu Mộ chợt nhớ tới lời của thi yêu, cả bốn đều c.h.ế.t , nay một ứng nghiệm, ba khác... là chuyện gì đây?
Không cũng c.h.ế.t chứ? Nguyên nhân là gì?
Sau đó Trần Khánh Vũ hỏng mất, đối diện với t.h.i t.h.ể của con trai thành tiếng, chẳng trách quả thận cấy ghép cho ông cụ bất cứ phản ứng thải trừ nào.
Ông nghĩ tới vì bản ngừng hối thúc và chi thêm tiền nên đám đó mới nảy sinh tâm tư xa, để hại tới tính mạng của con trai.
Tối hôm đó, vặn con trai học xong tiết học buổi tối, một về nhà và theo dõi.
Trong phẫu thuật ghép tạng, thời gian lấy nội tạng khỏi cơ thể thể vượt quá mấy tiếng đồng hồ, vì thế khả năng lúc con trai đang ở một nơi cách ông xa.
Lưu Kim từng trải khá nhiều nên cũng thấu kha khá.
Lúc đầu, cảnh sát hỏi Trần Khánh Vũ tại tự hiến thận cho cha ruột, là với thì xác suất thải trừ trong ghép tạng càng nhỏ.
Trần Khánh Vũ rằng hai quả thận, dù chỉ một quả vẫn thể sống , nhưng ông vẫn sợ hãi, thiết nghĩ dù thứ đó vẫn thể mua bằng tiền...
Và tất nhiên ông cũng rằng nội tạng đó thể vấn đề, khả năng nó lấy xuống từ thể của một khỏe mạnh, nhưng ông vẫn .
Không ai thể đồng cảm một chuyện trừ khi nó thực sự xảy .
Nếu là ông thì sẽ một cha khác đau đớn vì cái c.h.ế.t của con trai .